Editor: Ngạn Tịnh.
"Quần áo cho cô, đừng quên chuyện đã đáp ứng chị đấy! Kia nhưng là thiết kế chị thích nhất, được, xem trên việc cô mặc nó rất hợp chị đây liền cho cô mượn một lần..."
"Học tỷ, không phải là chị xem trên việc em mặc đồ Noel giúp các chị tiết kiệm kinh phí hay sao..."
"Chậc chậc! Học tỷ chính là đại biểu cho toàn bộ nam sinh đưa ra yêu cầu hợp lý thôi! Cô chưa dạo diễn đàn của trường sao? Chị đây mới đưa bản thiết kế nữ lên, điều tra xem tiệc Noel các nam sinh hi vọng bạn nữ nào mặc bộ đồ đó nhất, kết quả 90% đều bỏ phiếu cho cô, ai!"
"-_-||| cư nhiên còn có cuộc bỏ phiếu nhàm chán như vậy..."
Cung Tiểu Kiều thay xong lễ phục, thoát khỏi học tỷ háo sắc, đi đến biệt thự bờ biển {Xuân Về Hoa Nở} khu vực vàng của thành phố A.
Trước kia khi Cố Tiểu Nhu cùng Tần Nghêu còn chưa về nước hai nhà đã thay bọn họ chuẩn bị thật tốt biệt thự bờ biển này làm tân phòng.
Mặt triều biển lớn, xuân về hoa biệt.
Nghe nói dẫy biệt thự này là Tần Nghêu tự mình thiết kế.
———
Trên tiệc đính hôn, hương y tấn ảnh, chén trù giao thoa.
Cung Hàn Niệm chuẩn bị thỏa đáng tất cả cho buổi tiệc đính hôn. Nhị lão Cố gia thấy đều liên tiếp gật đầu, tân khách cũng đều ào ào khen ngợi. Cố gia không chỉ có con rể tài giỏi, không lâu sau phỏng chừng liền có thêm một dâu thảo.
"Chị Hàn Niệm, chị vất vả rồi, nghỉ ngơi một lát đi!" Cố Tiểu Nhu cảm kích đón tiếp.
"Cảm ơn" Tần Nghêu kính Cung Hàn Niệm một ly.
Cung Hàn Niệm đáp lễ lại, thân thiết lôi kéo tay Cố Tiểu Nhu, "Vài năm không thấy lại trở nên đẹp hơn rồi! Tần Nghêu cũng thật có phúc khí!"
"Chị Hàn Niệm, chị lại trêu chọc em rồi!" Cố Tiểu Nhu gắt giọng.
"Thật hy vọng chị Hàn Niệm sớm gả qua đây! Tốc độ của anh hai quá chậm, cũng không sợ người khác cướp đi mất! Anh ấy luôn bận việc công việc, chị cũng không lo thúc đẩy anh ấy!"
Cung Hàn Niệm nhìn thân ảnh thon dài cách đó không xa đang tiếp đón tân khách, "Chỉ cần lòng anh ấy ở chỗ chị là đủ rồi"
Ngay cả em gái cũng đã đúng hôn, nhưng anh vẫn như trước tỏ vẻ không có gì. Cô ta cũng không phải không vội, nhưng là cũng không thể làm gì.
Cố Tiểu Nhu lôi kéo tay Cung Hàn Niệm
đến trước mặt Cố Hành Thâm, nửa vui đùa sẵng giọng, "Anh hai, em khi nào mới có thể gọi chị Hàn Niệm là chịu dâu đây!"
"Tiểu Nhu, em thật là..." Cung Hàn Niệm xấu hổ ảo não oán trách.
"Ha ha, đúng vậy! Cố tổng chuẩn bị khi nào thì cưới giai nhân vào cửa đây! Ngay cả em gái cũng đều vượt mặt cậu rồi kìa!"
"Đúng vậy, đừng để người ta chờ quá lâu nha!"
"..."
Những khách nhân ào ào mở miệng vui đùa.
Cố Hành Thâm sờ sờ đầu Cố Tiểu Nhu, vô tâm trả lời, "Em muốn gọi, hiện tại cũng có thể"
Cố Tiểu Nhu biểu môi còn muốn nói cái gì, Cung Hàn Niệm lắc đầu lôi cô đi.
"Chị Hàn Niệm, chị để em nói, chị kéo em đi làm gì!"
"Nha đầu ngốc, em lại nói nữa, anh trai em sẽ tưởng chị giật giây em đi thúc đầu ảnh cưới chị đấy!" Hàn Niệm cố ý dùng âm lượng đủ để Cố Hành Thâm cũng có thể nghe.
"Em xem bên kia có phải bác sĩ Mộc?"
"A! Đúng đấy! Bác sĩ Mộc!" Cố Tiểu Nhu khoan khái kêu lên.
"Tiểu Nhu, chúc mừng" Mộc Vô Tà đi đến.
"Bác sĩ Mộc, đã lâu không gặp"
"Đúng vậy! Thân thể thế nào?"
"Đã ổn định, chỉ cần không chịu kích thích quá lớn, nói không chừng cả đời cũng không tái phát. Ít nhiều cũng nhờ bác sĩ Mộc giới thiệu chuyên gia cho!" Cố Tiểu Nhu cảm kích nói.
"Nên làm thôi, bạn của Tiểu Kiều cũng là bạn của tôi" Mộc Vô Tà khách khí nói.
Năm đó quan hệ giữa Cung Tiểu Kiều và Cố Tiểu Nhu tốt như vậy, so với chị em còn thân hơn, ai ngờ sau này lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
"Nhiều năm như vậy, bác sĩ Mộc vẫn ở một mình sao?" Cố Tiểu Nhu hỏi.
Mộc Vô Tà gật đầu.
"Chỉ là hôm nay có mang bạn gái tới, hẳn là sắp đến rồi"
Sau khi chống lại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Tần Nghêu, vẻ mặt Mộc Vô Tà có vài phần mất tự nhiên.