Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Đoán Không Ra


trước sau

Long Thất phát hiện chính mình thực không tiền đồ, đến khi ngẫm lại mới thấy Onigumo tỏ tình rõ ràng như vậy ngay cả đứa ngốc còn biết, nhưng cuối cùng vẫn bị nàng vô tâm không để ý, nàng nói,“A ha? Ngươi muốn làm sủng vật của ta sao?”

Nàng nhìn biểu tình chợt lóe bi thương ảm đạm kia của Onigumo, làm bộ trấn định cái gì cũng không hiểu pha trò có lệ cho qua, kỳ thật trong lòng đã sớm rối loạn thành một nhúm, cũng có chút không đành lòng. Khi ấy trong mắt y có một loại chấp nhất khiến người ta chột dạ không dám nhìn thẳng, một khắc đó nàng mới nhận ra cái người hay xúc động này không hề nói đùa mà là thật sự thích nàng ……

Tuy rằng người này rất hay khua tay múa chân, thỉnh thoảng cũng hay làm ra những động tác ra vẻ độc chiếm nàng, ăn đậu hũ của nàng, nhưng y đối xử rất chân thành với nàng, đương nhiên là ngoại trừ bản tính háo sắc của y!

Cùng một ngày mà được Naraku và Onigumo thổ lộ khiến cho Long Thất vô cùng bất lực, hai người này rốt cục là trúng tà gì vậy, trong người khó ở à ?

Nàng rơi vào tình cảnh ngượng ngùng thì thôi, lại còn bị đại thúc kia cằn nhằn khiến nàng đau đầu tìm đến nhóm người của Inu Yasha.

Onigumo tên kia bị câu trả lời quyết tuyệt đầy né tránh của nàng gây tổn thương nên chạy theo không kịp, thật đúng là rất yếu ớt , nàng còn tưởng rằng hắn sẽ tiếp tục tìm biện pháp đến làm phiền nàng ……

Long Thất nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày tính tình con nhện đó sẽ biến thành như thế này. Nàng nghĩ tới y sẽ giết người, sẽ vồ đến, sẽ làm các loại chuyện xấu, nhưng cho tới bây giờ không nghĩ tới người y thích là mình……

Long Thất rơi vào trầm tư, lặng lẽ ngồi xổm xuống. Nhóm người Inu Yasha chốc chốc quay lại nhìn nữ nhân nào đó mặt mày ủ rũ ngồi than thở dưới tán cây, Inu Yasha nhíu mày,“Nha đầu kia buồn não gì thế ? Giống như bị cái gì đả kích vậy.”

“Thoạt nhìn giống như đang rất thiếu cảm giác an toàn –” Miroku vẻ mặt thương hại đi lại gần cô gái buồn rầu nọ ,“ Vậy cứ để ta đến lấp đầy cho nàng đi ……”

Sango vẻ mặt căm tức nhìn nam nhân háo sức kia, tâm tư của người nọ toàn bộ đều viết ở trên mặt, hắn ngồi bên cạnh Long Thất, tay rất tự nhiên vòng qua ôm lấy vai nàng kéo lại gần , động tác thuần thục vô cùng, hắn ra vẻ từ bi an ủi nói,“Cô gái này, nhân sinh vốn dĩ sẽ có những chuyện ngoài ý muốn, sao không làm chút chuyện khoái hoạt vong ưu cơ chứ, đến đây, sinh cho ta một đứa con đi !”

“ Tên nam nhân này lại giở trò !” Sango tức giận đến nghiến răng nghiên lợi, nhấc chân muốn xông lên nhưng lập tức bị Kagome cản lại. Kagome cười theo,“Sango, ngươi đừng vội, pháp sư vốn là người hay nói đùa mà ……”

Các nàng chưa nói xong liền nghe được tiếng hét thảm của Miroku, mọi người xoay đầu nhìn, chỉ thấy Miroku pháp sư bị nữ nhân nhỏ nhắn kia mạnh bạo nắm lấy, ném đi như ném đồ vật ……

“ Đáng đời !” Sango hừ một tiếng, thờ ơ lạnh nhạt nhìn nghiệp quật vị nào đó.

“Xem ra tâm tình tiểu Thất không tốt chút nào” Kagome cuối cùng kết luận được nắm đấm của nữ nhân này thực chẳng phân biệt được địch ta, trúng một quyền này của nàng thì chỉ sợ pháp sư Miroku sẽ phải chịu đau một thời gian ,“A, đủ để hắn bị ……”

“Nữ nhân…… mỗi khi tâm tình không tốt sẽ như vậy à ?” Inu Yasha dừng chân, nhìn một màn bi thảm quen thuộc của Miroku, kỳ quái nhìn thoáng qua nữ nhân luôn ở bên cạnh mình một cái, toàn thân đột nhiên lạnh run, cảm giác này thật đáng sợ.

“Nữ nhân này thật là lợi hại, Miroku pháp sư bị nàng một quyền đầu liền đánh bay lên trời ……” Shippo vẻ mặt sùng bái nhìn về phía Long Thất.

Mà cái người gây chuyện lại không nhớ được mình rốt cuộc đã làm cái gì, chỉ cảm thấy bên người có người nói chuyện rất ồn, theo thói quen không chút suy nghĩ vung tay đấm một cái. Bình thường nàng vẫn luôn đối phó với Onigumo như thế, về phần đánh ai thì đến lúc nghe thấy tiếng kêu thảm thiết mới ngâng đầu lên nhìn thì thấy Miroku ‘Phịch’ một tiếng rơi xuống sau lưng nàng. Long Thất cuống quít chạy tới, vẻ mặt kinh ngạc,“Pháp sư, sao ngươi lại rơi từ trên trời xuống thế ?”

Mọi người được một phen cười lớn, Miroku thực buồn bực, hắn đây là bị thương đầy oan ức mà !

Inu Yasha đi lên trước ,“Uy, Onigumo một tấc cũng không rời bên cạnh ngươi đâu mất rồi, ngươi cứ như vậy mà đi một mình thế này, yên tâm được sao?”

Vừa nghe đến cái tên quen thuộc thân thể Long Thất cứng đờ,“Ta cũng không phải mẹ của y, sao có thể giờ giờ khắc khắc theo y được, chân ở trên người y mà –”

“ Lời này của ngươi rất không giống với trước đây, rất không có trách nhiệm !” Inu Yasha trừng mắt nhìn nữ nhân kia giận dữ nói ,“Ngươi rốt cuộc có biết hay không nếu y ở một mình sẽ làm ra cái chuyện gì ?”

“Ngươi chẳng qua là vì Onigumo mơ ước đến Kikyo mới sinh ra thành kiến với hắn mà thôi ……” Long Thất tâm tình không vui nhanh mồm nhanh miệng nói.

Sắc mặt Inu Yasha đen sì, Kagome cứng đờ, cúi đầu, không khí nhất thời trở nên xấu hổ, Long Thất ngẩng đầu lên dứt khoát nói ,“ Bởi vì sự tham luyến đó của y mà khiến cho ngươi và Kikyo phải chia cắt, đúng không, nếu…… Nếu Kikyo còn sống, Inu Yasha, ngươi có thể tha thứ cho y không? Hơn nữa…… Nữ nhân mà y thích từ đầu đến cuối không phải là Kikyo!”

Không biết vì cái gì mà nàng lại thay Onigumo nói chuyện, nhưng nàng cảm giác Onigumo có chút đáng thương, hơn nữa nàng không hi vọng sẽ có người khác hiểu lầm hắn.

“Ngươi nói Kikyo còn sống?!” Inu Yasha kích động bắt lấy hai vai của nàng ,“Long Thất ngươi nữ nhân này rốt cuộc biết được cái gì rồi ? Năm mươi năm trước ngươi bí ẩn như thế, năm mươi năm sau lại giống như cái gì cũng nắm rõ trong lòng bàn tay, ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Inu Yasha bỗng nhiên không khống chế được, trong lòng dâng lên cảm xúc vừa bất an lại vừa chờ mong, Long Thất có thể phá ngọc mà ra, như vậy Kikyo bị lửa thiêu năm ấy có thể nào, có thể nào sống lại hay không ……

Nhắc tới đến chuyện của Kikyo là Inu Yasha luôn mất bình tĩnh, điểm ấy, Kagome hiểu rõ hơn ai khác, nàng chua sót cười khẽ, Inu Yasha rốt cuộc thích Kikyo đến mức nào? Thích sâu đến đâu ?

“Nếu còn sống, Inu Yasha ngươi sẽ làm gì hả ?” Đẩy tay Inu Yasha ra, Long Thất tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn,“Làm cho Kikyo tỷ tỷ thương tâm như thế, tất nhiên ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Làm cho Kagome thương tâm ta cũng sẽ không buông tha cho ngươi, là nam nhân thì làm việc phải rõ ràng một chút”

Kagome nhìn chằm chằm Long Thất, tựa hồ không nghĩ tới nàng sẽ bênh vực mình như thế.

Inu Yasha im lặng quay đầu nhìn về phía Kagome, đột nhiên yêu khí nặng nề từ đâu tràn lan ra, Inu Yasha xách đao lên lập tức đi theo hướng nó phát ra, vẻ mặt nghiêm túc,“Là mùi của Naraku, chỗ đó không xa lắm!”

Bầu không khí ngượng ngập liền biến mất, vừa nghe là Naraku, tất cả thành viên đều trong tư thế chuẩn bị rồi chạy theo Inu Yasha. Kagome cũng leo lên xe đạp, nàng hỏi Long Thất,“Muốn lên không?”

Long Thất cười cười, ngồi ở phía yên sau, Inu Yasha tên kia tuy có chút ngu ngốc nhưng cứ nghe đến chuyện của Naraku lại phát ứng rất nhanh. Vừa rồi rõ ràng là rối rắm như thế, Inu Yasha vừa ngửi đến mùi yêu khí đã vội vàng chạy mất như viện cớ trốn tránh vậy! Không biết tên Naraku kia lại phân giải ra tên yêu quái gì ?

Nàng thở dài một tiếng, Naraku này đúng là không chịu ngồi yên một khắc nào, trước đó không lâu vừa trêu chọc nàng giờ lại chạy đến chọc bọn Inu Yasha. Nhưng vừa rồi hắn thật đúng là một cái đại ân nhân, nhìn bóng dáng Kagmo Long Thất nhớ tới vừa rồi nhất thời xúc động, suýt chút đã nói ra chuyện quan trọng ……

“Này, tiểu
Thất, ở đây mà vẫn có thể gặp được người xuyên không đến như cô đúng là tốt quá, không nghĩ tới hiện đại cũng sẽ có yêu quái, như vậy thì thời chiến quốc này có yêu quái cũng không lạ gì……” Kagome chạy xe đạp nên bị bỏ lại sau càng lúc càng xa, tuy rằng là hai cái bánh xe, cũng không thể bì được với mấy kẻ phi như gió ấy.

“Thế giới vô kì bất hữu, những điều kì diệu mà mắt thường chúng ta không thể thấy vẫn còn nhiều lắm , này cũng không có gì kỳ lạ, nhưng thật ra một mình ngươi mà có thể tự do xuyên qua giữa hiện đại với thời Chiến quốc mới là điều đáng để ý……” Long Thất khẽ cười nói, nhìn gương mặt giống y như đúc Kikyo kia, trong lòng thầm cảm khái tạo hóa trêu ngươi.

“ Đúng vậy, chuyện này vốn dĩ quá li kì ……” Kagome cũng cười khẽ một tiếng, quay đầu,“ Cô đã gặp chuyện gì buồn sao ? Gần đây tôi thấy cô rất hay ngẩn người nghĩ gì đó .”

“Không, gặp một chút việc nhỏ……” Nhắc tới chuyện ấy, trong lòng Long Thất lại trở nên bất ổn, không biết tên tiểu tử Onigumo đang làm gì nhỉ?

Kagome nhắm mắt muốn nói lại thôi, cuối cùng cái gì cũng không nói vội vàng đuổi theo đám người Inu Yasha. Long Thất dĩ nhiên hiểu được nàng ấy muốn hỏi cái gì, chỉ là một khi thời cơ chưa đến thì nàng sẽ không nói cho bất kì kẻ nào ……

Cuối cùng, khi nàng và Kagome đuổi đến nơi thì mọi chuyện đã kết thúc. Inu Yasha, Sesshoumaru, Shippo, Rin…… đều ở đó. Nàng cùng Kagome cuối cùng cũng đến, nghe bọn họ kể lại mới biết Naraku vừa rồi đã bắt cóc Rin, định dùng cô bé làm mồi nhử để hấp thụ năng lực của Sesshoumaru, nhưng rốt cục vẫn thất bại ……

Nàng xoa xoa trán, uy, Naraku ngươi không thể nghỉ ngơi nhàn nhã một lúc sao?

“Tỷ tỷ đại nhân!” Rin vừa tỉnh lại nhìn thấy Long Thất liền kêu lên đầy kinh ngạc, cả người đầy bùn đất xen lẫn vết thương lớn nhỏ , vẻ mặt đáng thương nhìn nàng ,“Tỷ cũng đến đây sao?”

“A ~ Rin, không có việc gì chứ? Hắn có làm gì ngươi hay không?” Long Thất tiến lên, nhẹ nhàng lau đi bụi bẩn trên mặt cô bé, đau lòng nói,“Có đau hay không?”

“Không — ta biết Sesshoumaru đại nhân nhất định sẽ đến……” Rin tinh thần sáng láng nói,“Nhưng không nghĩ tới tỷ tỷ tỷ đại nhân cũng tới.”

“ Rin xảy ra chuyện thì tỷ tỷ nhất định sẽ tới , sao có thể vắng mặt !” Long Thất cực kỳ tự tin vỗ bộ ngực nói.

“Tỷ tỷ đại nhân, tỷ đùa không vui tí nào”

“Rin, chúng ta đi thôi –” Sesshoumaru đứng ở cách đó không xa thản nhiên liếc Long Thất một cái, cũng không hề có ý định chào hỏi .

“Vâng –” Rin đứng lên, chớp mắt nhìn Long Thất ,“Tỷ tỷ đại nhân, tỷ muốn cùng Rin đi không ?”

“Lần sau tỷ sẽ đến chơi với muội, lần này tỷ tỷ còn có việc……” Nàng dịu dàng nói nhỏ bên tai Rin, Rin gật gật đầu, nhanh chóng chạy theo Sesshoumaru.

Nhìn đám người Sesshoumaru đi rồi Long Thất mới quay lại nhìn nhóm Inu Yasha, khung cảnh xung quanh thoạt nhìn khá thê thảm, như thế mới biết vừa rồi bọn họ đánh nhau kịch liệt đến mức nào.

Trong đầu Naraku nghĩ cái gì không ai có thể đoán được, Long Thất vẻ mặt bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Inu Yasha huých nàng một cái,“Tiểu Thất, là ngươi nói Onigumo đến giúp đỡ à ?”

“A? Giúp đỡ ?” Long Thất kinh ngạc quay đầu, sửng sốt hỏi lại ,“Vừa rồi y đã đến đây ?”

“Ngươi không biết sao?” Inu Yasha lui ra sau mấy bước, ánh mắt nghi hoặc nhìn nàng,“ Onigumo vừa rồi đến đây giúp chúng ta đánh Naraku đến suýt chết, may là Naraku chạy nhanh mới thoát, không ngờ y lại hận Naraku đến vậy ……”

Long Thất cảm giác như trong đầu có tiếng nổ lớn, lại có chuyện Onigumo đến giúp Inu Yasha đối kháng Naraku ?

Nàng dở khóc dở cười tự hỏi, vì sao chứ? Onigumo rốt cuộc muốn làm gì? Lẽ nào y thực sự muốn giết Naraku ư?

“ Onigumo đi đâu rồi ?”

“ Sau khi Naraku biến mất thì y cũng không thấy tăm hơi ……” Inu Yasha bất lực nhún vai nói, nữ nhân này giống như không biết đã có chuyện gì xảy ra hết ?

“ Onigumo cũng đến hỗ trợ ?” Kagome nghe được liền cảm thấy thực mơ hồ, có chút không thể tin được người lần trước suýt chút đã giết nàng và nhóm Inu Yasha lại đến giúp họ đánh với Naraku.

“Người này cuối cùng là đang nghĩ cái gì vậy ?” Long Thất hít một ngụm khí lạnh,“ Chẳng có người nào khiến ta bớt lo hết ! Thật là!”

Đợi đến khi rời khỏi chỗ kia, hai nữ nhân xuyên không kia liền ngồi xuống tâm sự.

“ Onigumo đối địch với Naraku, nhìn cô có vẻ không vui ?” Kagome nhẹ nhàng hỏi.

“Nào có, chỉ là không nghĩ tới mà thôi. Tuy rằng ta biết Onigumo dã tâm bừng bừng muốn giết người nào đó, nhưng không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như hôm nay ……” Naraku và nàng làm ra cái chuyện xấu hổ vô tình lại bị y nhìn thấy, y liền nổi giận muốn giết Naraku cũng không có gì bất ngờ.

“Naraku giống như biến mất khỏi thế giới này vậy, cho dù là Onigumo chỉ sợ cũng khó mà tìm thấy hắn ? Tiểu Thất, vậy bây giờ cô định làm thế nào ?” Kagome bỗng nhiên nở nụ cười,“Tuy rằng ấn tượng của tôi đối với Onigumo không tốt lắm, nhưng trước mắt biểu hiện cũng y cũng không tệ, xem ra cô thực sự đã dạy hắn rất tốt.”

Long Thất nhìn dáng vẻ cười hì hì của Kagmo, làm bộ nheo mắt nhìn nàng,“Như thế nào ta có cảm giác ngươi vui sướng khi người khác gặp họa nhỉ ?”

Kagome liên tục xua tay,“Nào có, tôi thật sự bội phục cô, ở chung với Onigumo mà có thể bình yên vô sự đến giờ”

Nghe vậy, Long Thất thở dài một tiếng, tay chống lên má chán nản nói ,“ May mắn mà thôi, đúng rồi, Kagome, ngươi nói nếu như có một người rất xấu xa không chuyện ác gì không làm nhưng lại luôn đối xử tốt với ngươi thì ngươi sẽ ngăn cản hắn như thế nào ?”

“ Người kia với cô là quan hệ gì ?” Kagome hỏi.

“Không quan hệ, bất quá hắn với ta cũng có chút quen biết –” Vẻ mặt Long Thất lạnh nhạt như đang nói chuyện của người khác chứ không phải chính nàng.

“Nếu là trong phim thì thường sẽ dùng mỹ nhân kế nhỉ, nam nhân kia không phải rất độc ác nhưng đối với nữ nhân nọ lại bao dung sao? Bởi vậy có thể thấy nữ nhân đó có sức ảnh hưởng tới hắn, chỉ cần nàng ấy quyết tâm ở lại bên cạnh đánh lạc chủ ý của hắn, dùng chân ái cảm hóa hắn, ta tin tưởng nhất định sẽ thành công ngăn hắn làm chuyện xấu ……” Kagome hồi tưởng lại mấy chuyện tình cảm trong phim, nghiêng đầu kể cho Long Thất.

Miệng Long Thất cứng đờ, chuyện này rõ ràng là không có khả năng, kêu nàng đi dụ hoặc Naraku á?

Nàng nhíu mày rơi vào trầm tư, kế hoạch này nếu áp dụng lên người khác thì có thể thành công, nhưng Naraku không phải là ác bình thường ……

“Uy, tiểu Thất, ngươi đừng nói ‘hắn’ là chỉ Onigumo nhé ?” Kagome cười xấu xa trêu chọc.

“ Làm sao có thể ?” Nàng không chút suy nghĩ nói, nếu là con nhện đó thì nàng chỉ cần mạnh mẽ giẫm nát dưới chân là được, cần gì phải lo lắng thế này! Naraku tên kia quả thực khó đối phó hơn Onigumo rất nhiều ……

Truyện convert hay : Ta Tuyệt Sắc Tổng Tài Lão Bà

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện