Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Akago Rơi Xuống


trước sau

Trên Bạch linh sơn xảy ra chuyện bất thường dĩ nhiên Long Thất có thể cảm nhận được, cho đến khi trong lòng bất ổn không biết làm thế nào, nàng chán nản nằm xuống ngủ một chút. Vừa nằm xuống nàng đã nhanh chóng rơi vào giấc ngủ , ngủ mê mệt như kì ngủ đông đến khi kết giới bị phá hủy mới tỉnh dậy.

Khi tỉnh lại, trên bạch linh sơn phát ra tà khí ngập trời, hoàn toàn khác với trước kia, nàng còn tưởng chính mình sinh ra ảo giác, làm sao mà ngủ một giấc dậy nàng có cảm giác như cả một thế kỉ trôi qua thế này? Onigumo cuối cùng cũng không có trở về, điểm này, Long Thất có chút ảm đạm, tựa hồ đã đoán được đã xảy ra chuyện gì, nàng quyết định phải lên trên đó một chuyến!

Mới đi được vài bước liền thấy Bạch linh sơn rúng động như gặp một trận động đất, trong huyệt động xa xa bắt đầu sụp đổ, bất luận là người hay yêu đều nhanh chóng chạy đi, nàng đi tới rồi lại lùi về sau do dự không biết làm sao, nàng đã ngủ bao lâu rồi ?

Long Thất nhìn trái nhìn phải, còn đang ngẩn người xem xét tình hình, một đạo linh lực mạnh mẽ bắn lên trời, nàng biết cái này, đó linh khí của Kikyo, một ‘cục bột’ từ trên trời rơi thẳng xuống chỗ nàng, nàng duỗi tay ra chuẩn xác bắt được, liếc mắt nhìn một cái, đó là một đứa bé ……

Quan trọng là, đứa bé này có dung mạo giống mấy phần với Naraku khi còn là một đứa trẻ!

Long Thất nhìn chằm chằm vào nó, một cảm giác bồi hồi kì lạ như lúc trước lại dâng lên, năm đó đứa trẻ mà nàng từng chiếu cố nhiều ngày cũng có dung mạo như thế này. Đứa trẻ kia giống như không ngờ được vậy mà lại có người đỡ được mình, nó chậm rãi mở mắt ra, nhìn nàng, đôi mắt sáng ngời linh động như biết nói.

Một lớn một bé nhìn chằm chằm nhau, cho đến khi ngẩng đầu lên nhìn thấy thân ảnh của Kagura nàng mới biết được thằng bé này chính là một sản phẩm vừa phân giải ra từ Naraku, nhưng vì sao trông nó lại giống tiểu Na đến thế ?

Nàng thản nhiên chọt mấy cái vào má đứa bé, nó nhíu mày một chút, tựa hồ có chút bất mãn lườm nàng, biểu tình trên mặt lạnh lùng không hề giống một đứa con nít. Nhưng tiểu hài tử này thực mềm , thực đáng yêu, làm cho người ta kìm lòng không đậu muốn bảo vệ, Naraku phân giải ra rất nhiều nhưng Long Thất chỉ thích mỗi đứa trẻ này.

Kagura nhìn thấy đứa trẻ kia từ trên cao rơi xuống mà vẫn bình an vô sự, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi bị Kikyo đánh lén mới không cẩn thận làm nó rớt mất, không nghĩ tới lại được Long Thất vô tình cứu. Kagura đáp xuống đất nhìn nàng hỏi ,“ Đứa trẻ không sao chứ ?”

“Naraku sinh ?” Nàng nhìn Kagura một cái, không nhúc nhích chỉ vào ‘cục bột’ trên tay.

“ Lẽ nào còn có ai tạo ra được một đứa trẻ quái dị như vậy ?” Kagura hỏi.

“Nhưng là, vì sao ta có cảm giác đứa bé này là quen thuộc như vậy?” Trong lòng nghi hoặc , đứa trẻ này thực sự rất quen mắt.

“Đều có mùi của Naraku , nhất định là quen thuộc .”

Cũng đúng, đều có mùi của Naraku. Long Thất đưa tay chuẩn bị ném Akago cho Kagura, đột nhiên rụt tay lại, híp mắt,“Ngươi có nhìn thấy Onigumo không? Hắn từ khi lên núi đến giờ vẫn chưa về.”

“Onigumo à?” Kagura có chút đăm chiêu nhìn nàng,“Nếu như vậy ngươi phải đi hỏi Naraku mới đúng, mấy ngày trước ta đúng là có nhìn thấy y và Naraku chạm mặt.”

“Sau đó thì sao ?” Cảm thấy cả kinh, hai người kia chạm trán sao, vậy bây giờ thì sao ? Người đâu ?

“ Cái này ngươi phải đến hỏi Naraku –” Kagura nhún vai nói, tỏ vẻ không biết chuyện gì ,“ Bây giờ có thể đưa ta Akago chưa ?”

Nhéo nhéo hai má Akago, Long Thất nheo đôi mắt tím lại ,“Naraku đã đem Onigumo đi đâu ?”

“ Này, ngươi hình như uy hiếp sai người rồi ?” Ánh mắt Akago bình tĩnh nhìn nàng, dường như không hề có cảm giác đau đớn do nàng nhéo tới nhéo lui.

“Giả ngu với ta mà nói là vô dụng –” Long Thất nhìn Akago, bế hắn xoay vòng vòng trên không trung, dáng vẻ dễ thương cũng không thể khiến nàng mềm lòng đâu ,“ Chuyện của Naraku, có lẽ ta với ngươi đều biết rõ.”

Akago tiếp tục tà tà liếc mắt nhìn nàng ,“Nếu đã biết, thì không cần hỏi nữa.” Mạnh mẽ vạch trần sự thật.

Cái ngữ khí khinh người này rõ ràng là từ Naraku mà ra, Long Thất xấu hổ cười khẽ một tiếng, thật đúng là hắn sẽ dùng loại phương pháp này trị nàng, xem ra nàng không còn cách nào khác ngoài tự mình đi hỏi à ?

Nhìn đứa bé như ông cụ non kia, ánh mắt tỏ vẻ như rất lõi đời thành thục, nói thật, có thể tạo ra một đứa bé như này ngoài Naraku đúng là không còn người nào có khả năng. Nhìn Akago, bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh âm như sóng vỗ, nàng nhớ rõ, đó là ốc biển truyền âm mà nàng từng tặng cho Kikyo.

Long Thất thần sắc khẽ biến, đem Akago trả lại cho Kagura, thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất khỏi tầm mắt của hai người, Kagura vội vàng tiếp được tiểu hài tử kia, khó hiểu nói,“ Đang yên đang lành tự dưng sắc mặt lại xấu như thế, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Cho dù Naraku mấy lần xuất hiện trước mắt cũng không khiến nàng ta như vậy, thật đúng là một người kỳ quái.”

“ Nữ nhân kia biết Naraku muốn làm gì –” Nói xong Akago lại tiếp tục nhắm mắt không để ý đến bất luận kẻ nào.

“Nàng biết Naraku nghĩ cái gì?” Kagura sợ hãi than một tiếng, còn có người có thể đoán được tâm tư Naraku ?

Vì lo lắng cho sinh tử của Onigumo, Long Thất không thể không tiếp tục đi tìm tên Naraku kia hỏi cho rõ, nhưng từ sau khi lên Bạch linh sơn, yêu thuật của Naraku càng cường đại hơn rồi, càng không thể tin là Inu Yasha kia đến tận bây giờ vẫn chưa thể tìm ra được nhược điểm của hắn. Nhưng để tìm về sủng vật của mình, cho dù đạp phá thiên sơn vạn thủy cũng phải tìm đến Naraku, quang minh chính đại đi vào nơi ở của hắn đòi người.

“Xuất hiện rồi à ……” Naraku vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, thấy nàng tàng hình hồi lâu cũng không chịu hiện thân, hắn đành chủ động lên tiếng trước.

Thân thể trong suốt kia lập tức hiện thân ở trước người Naraku, Long Thất cau mày, có chút buồn rầu nhìn vẻ mặt bình tĩnh như đang chờ nàng tự động cắn câu của Naraku.

Tất cả mọi người không ai biết tin tức của y, cho nên Naraku chỉ cần ngồi một chỗ chờ nàng tự mình dâng đến cửa là được, nói thẳng ra là hắn tính kế nàng!

“So với dự tính của ta thì trễ hai ngày ……” Naraku thấy nàng biểu tình cứng ngắc, nhe răng cười, rõ ràng
chính là chờ nàng trở về.

Long Thất thản nhiên ngồi xổm xuống, nhìn thẳng hắn, bên ngoài vừa mới xảy ra một trận vừa huyết vũ tanh phong, vậy mà hắn hoàn toàn không có chút động tĩnh gì. Nếu đã gặp mặt , nàng nhất định phải từng bước từng bước khởi binh vấn tội mới được!

“Lần trước nghe nói ngươi có ý đồ đem Sesshoumaru ăn vào bụng?”

Nàng vấn tội hắn nhưng lại không khác gì như đang đàm phán, nghe thấy nàng nhiệt tình hỏi thăm nam nhân nọ cũng không nói gì, chỉ tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng như trêu tức.

“Có cái gì buồn cười chứ, ta đây là đang nghiêm túc nói chuyện với ngươi đó !” Có chút tức giận nhìn hắn, bộ dáng thong dong không để ý đó của hắn khiến nàng thực căm phẫn, hai mắt trừng trừng nhìn hắn.

“ Đúng thì thế nào? Không đúng thì thế nào ?” Thấy nàng đối với mình ngày càng căm tức, Naraku cuối cùng nghiêm túc lại một chút, bất quá vẫn tỏ vẻ không hứng thú như cũ.

“Ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?!” Chuyện xấu gì cũng làm mà còn ra vẻ mình vô tội không liên quan!

“Dù sao cũng không thực hiện được, ngươi còn lo lắng cái gì?”

“Vì…… Vì sao ?”

“Ngươi đối với chuyện của Sesshoumaru hình như có chút để tâm ……” Naraku nhíu mày, đánh giá nàng,“ Nữ nhân của ta lại để cho người khác đụng chạm vào môi, ngươi nói việc này làm sao Naraku ta có thể bỏ qua ?”

Nói cho cùng nàng hiện tại giống như một đóa hồng hạnh vượt tường bị bắt gian tại trận, vấn đề là nàng cùng Naraku không có nửa điểm liên quan, cứ cho là trước đây người Onigumo thích là nàng, nhưng hình như Naraku không hề bị điều đó ảnh hưởng mà ? (*)

Liếc mắt nhìn Naraku vô liêm sỉ kia một cái, Long Thất không vui nhếch môi nói ,“ Chỉ vì chuyện nhỏ đó mà ngươi hao phí hết công sức đi tính kế y à?”

Vòng vo đối với Naraku là vô ích, vì thế nàng cũng không dông dài nữa, trực tiếp hỏi thẳng,“ Onigumo đâu ?”

Naraku chớp mắt nhìn nàng,“Ngươi nói xem ?”

“Hắn đi gặp ngươi , chân tướng rành rành ra đó, ngươi đừng hòng nối dối!” Đối với sự sống còn của Onigumo nàng thực sự rất nhạy cảm, nóng vội gầm lên một tiếng ngăn hắn tiếp tục lảng tránh.

“Thật đúng là hao tổn tâm tư ……” Naraku buông ra một câu chế giễu ,“Ngươi đây là đang khởi binh vấn tội ta ?”

“Ngươi…… Ngươi rốt cuộc đem y đi đâu rồi ?”

“Đương nhiên là trở lại trong thân thể của ta –”

Nhất thời, Long Thất toàn thân vô lực mềm nhũn ngồi bệt xuống đất, miệng run rẩy, rưng rưng trừng mắt nhìn hắn, giờ khắc này mà hắn vẫn có thể nói như vẻ chuyện ấy là dĩ nhiên, hợp tình hợp lý ư? Chẳng lẽ hắn không biết vì để Onigumo hoàn toàn thoát ly khỏi cơ thể hắn, nàng mất không ít tâm tư sao?

“Lần này là chính y yêu cầu trở lại trong thân thể ta, Naraku ta vì ngươi mà buông tha cho hắn một lần, nhưng người khác yêu cầu tha thiết như thế, ta làm sao có thể cự tuyệt đây, đúng không ?” Naraku liên tục lắc đầu, buồn bực nói.

“ Làm sao lại có chuyện đó! Y mà chủ động yêu cầu trở lại trong người ngươi mới lạ, Onigumo là người thế nào chứ, y cắn ngược lại ngươi mới đúng !” Long Thất nhất kích động bật dậy, nhưng sau đó lại biết mình hơi thất thố liền từ từ ngồi xuống, nhẹ nhàng nói,“Nếu, nếu y là người giống như trước kia thì tùy ngươi xử lý thế nào cũng được, nhưng người này…… kỳ thật khác xưa rất nhiều ……”

Nàng nói,“Naraku, quả nhiên, ta trước sau như một vẫn là chán ghét ngươi !”

“Bởi vì y biết, người mà tiểu Thất thích — là ta.” Naraku cười cười nhìn nàng,“ Nếu như y không thích ngươi thì sẽ không đem linh hồn của chính mình bán cho yêu quái để rồi sinh ra ta Naraku , điểm ấy, chẳng lẽ ngươi không biết sao? Y thích ngươi, muốn sống trong thân thể ta để vĩnh viễn có thể ở lại bên cạnh ngươi, bởi vì biết một ngày nào đó ngươi sẽ là nữ nhân của ta nên hắn cam tâm tình nguyện lựa chọn trở lại trong thân thể này.”

Long Thất hai mắt trợn tròn, không thể tin nhìn hắn, nàng biết Onigumo thích nàng, biết hắn đã bắt đầu dao động , cảm xúc khi ấy cũng rất kì quái, cái tên ngu ngốc này —

Ai nói nàng sẽ là nữ nhân của Naraku , nam chưa cưới nữ chưa gả, quan hệ cũng không có thân mật đến cái mức đó, y thay nàng hạ cái quyết định ngu ngốc gì thế ?

Cứ như vậy mà tin vào cái lý do nhảm nhí đó để rồi chạy đến tìm Naraku, đánh mất tự do của chính mình, thật đúng là ngu ngốc! Đại ngu ngốc!

“Nhưng , trong thân thể này nếu như có người đánh chủ ý lên nữ nhân của ta, loại sự tình này làm sao có khả năng xảy ra ! ” Naraku giống như không nhìn thấy dáng vẻ sắp khóc kia của nàng, tiếp tục nói.

“Ngươi…… Ngươi rốt cuộc đối xử với hắn như thế nào?” Bị hắn trêu cợt như thế, Long Thất cuối cùng cũng lo âu không chịu nổi nữa.

“……” Naraku thở mạnh một hơi, hắn nhìn ra được sự phiền muộn của nàng chỉ tăng chứ không hề giảm, vì vậy chậm rãi tiến lại gần nàng ,“Đương nhiên, là làm cho hắn rời khỏi cơ thể của ta, cũng làm cho hắn không thể đánh chủ ý gì lên ngươi, ta mới mặc kệ là ai đến trước đến sau, giành nữ nhân của ta thì nhất định phải bị phạt.”

Hắn ngồi xổm bên người nàng, vân vê lọn tóc mềm mượt của nữ nhân kia, nhìn hốc mắt nàng đỏ lên, ngữ khí bỗng nhiên trở nên mềm nhẹ ,“Mặc dù ta không muốn để hắn dây dưa với ngươi nhưng ta Naraku cũng sẽ không làm ra chuyện khiến cho tiểu Thất thương tâm ……”

(*) : rõ ràng tập trước anh Na đã tỏ tình với chị Thất, nhưng dường như chị ấy vẫn cho rằng đó là mưu kế của anh í nên mới không thừa nhận, trong bản dịch ghi chính xác là như vậy

Truyện convert hay : Thủ Tịch Người Thừa Kế Trần Bình

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện