Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Chương 115


trước sau

Đẻ trứng ? Đẻ trứng ? Long Thất bụm mặt, lúc này mới nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng, một con rồng và một yêu quái ‘hỗn hợp’ thì có thể sinh ra trứng sao ?

Naraku người này cái gì cũng chưa rõ mà đã vội vàng dụ dỗ người ta phát sinh quan hệ! Long châu mỗi lúc một lóe sáng thường xuyên hơn, càng lóe càng khiến người ta bất an.

Long Thất không chút do dự đeo long châu lên cổ Naraku, long châu liền không có động tĩnh gì nữa , thế này mới làm cho lòng nàng yên tâm một chút. Xem ra phụ hoàng dùng long châu để dò xét vị trí của nàng, một khi biết long châu ở nơi nào khẳng định sẽ triệu hồi về, lấy cái cớ này để gọi về Long Thất tuyệt không nguyện ý, hơn nữa…… Hiện tại nàng cũng không muốn trở về.

“ Cái này cho ta thực sự có ổn không ?” Naraku nhìn viên ngọc lúc nào cũng được nàng đeo bên người cất lời hỏi, hạt châu này năng lực rất lớn, Long Thất dùng nó hộ thân vài lần vậy mà lại đem thứ này cho hắn khiến hắn cũng ngại ngùng không muốn nhận, dù sao có nó trên người cũng khiến hắn yên tâm hơn về an nguy của nàng.

“Tạm thời…… Ngươi cứ giữ nó đi.” Long Thất cũng không thể nói rõ là vì cái gì nhưng nàng cảm giác được sau khi đeo hạt châu đó lên người hắn thì tốt lắm, lòng nàng cũng an tĩnh được chốc lát ,“Với ta mà nói viên ngọc này còn quan trọng hơn cả ngọc tứ hồn, nhưng đừng lấy nó làm chuyện xấu, khế ước giữa ta và nó vẫn còn, tuy rằng đặt ở chỗ ngươi nhưng liên hệ giữa ta và nó vĩnh viễn sẽ không biết mất. Nó cũng giống như cái vòng tay ngươi đeo lên tay ta vậy, cho dù viên ngọc này có cách xa ta đến đâu nhưng nếu đã đính khế ước với nhau thì chỉ cần ta triệu hồi nó sẽ đáp lời. Nói cách khác, ta cũng sẽ nắm rõ hành tung của Naraku ngươi trong lòng bàn tay .”

Nhìn bộ dáng có chút không được tự nhiên của nàng, Naraku cũng hào phóng nhận, trong lòng cơ hồ cảm giác được nàng đang giấu hắn chuyện gì đó.

“ Ta đã cứu Kikyo –” Long Thất nghiêm túc nhìn hắn nói,“Mặc kệ ngươi muốn làm gì nhưng nhớ rõ người mà ta cứu thì không thể thương tổn, bằng không……”

Lời uy hiếp đến miệng lại nuốt ngược vào trong, bởi vì loại chuyện uy hiếp Naraku nàng thực sự chưa từng làm, cũng không biết làm sao.

“Hiện tại nhược điểm lớn nhất của Kikyo là chưa hội tụ đủ linh hồn, nhưng linh lực nàng ấy vẫn cường đại đáng sợ như trước. Từ lúc ta đặt chân đến thế giới này là Kikyo chiếu cố ta nhiều nhất, tuy rằng biết nàng ấy vẫn canh cánh trong lòng chuyện của năm mươi năm trước, nhưng cũng may nàng và Inu Yasha vẫn chưa đến mức đoạn tuyệt không thể vãn hồi. Nếu ngươi lại thương tổn nàng, lần tới ta sẽ dùng mạng của chính mình đến cứu nàng, dùng tu hành ngàn năm đổi lấy mạng của nàng ……”

“Cho dù ta không động thủ, Tiểu Thất, ngươi cho là còn có người có thể dễ dàng bỏ qua để người nguy hiểm như vậy tồn tại ?” Naraku không nghĩ tới sẽ nghe được nàng thẳng thắn bộc lộ suy nghĩ, đầu tiên là sửng sốt một chút, rồi sau đó cũng hiểu rõ ý của nàng. Chuyện nàng sẽ gây khó dễ là có khả năng xảy ra, nữ nhân này …… Luôn ở sau lưng hắn giở trò. Naraku nhìn thẳng vào nàng, thật lâu mới thở dài một tiếng .

Ngọc ở trong tay hắn, tin tức Kikyo được cứu sống cho dù nàng không nói hắn vẫn sẽ biết được .

“Ngươi đây là đang để lại di ngôn sao, Tiểu Thất, ngươi nóng vội cái gì?”

Trong lòng nàng vang lên một tiếng ‘thịch’, tâm tình vốn tĩnh lặng lại bắt đầu xôn xao, đúng vậy, là nàng có chút nóng nảy.

Từ sau khi bị ngọc linh náo loạn tâm hồn nàng bắt đầu phập phồng không thể bình ổn xuống, đặc biệt là nó cố tình hiện lại quá khứ mà nàng muốn giấu nhất trước mắt khiến nàng càng thêm để ý, khơi dậy lên sự mâu thuẫn trong nàng. Chuyện này chắc chắn có liên quan đến ngọc linh, từ năm mươi năm trước nó đã bắt đầu thao túng tất cả, nếu không phải nàng đột nhiên xen vào, sợ là mọi chuyện đã phát triển theo hướng nó hy vọng ……

Naraku…… Hắn có biết những thứ này không ?

Tuy rằng Naraku thông minh, nhưng liệu sẽ thông minh hơn được một ngọc linh đã luân hồi nhiều lần không?

Vẻ mặt lo lắng hiện rõ trên gương mặt Long Thất khiến Naraku gắt gao ôm nàng vào lòng. Gần đây nữ nhân này làm sao vậy, biểu tình yếu ớt kia khiến Naraku đoán không ra, cho dù là lúc bị hắn thương tổn cũng là thái độ giận dữ muốn báo thù , nhưng bây giờ ……

Từ lúc trở về phòng Onigumo liền bám dính lấy nàng, đúng lúc nàng đeo cung tiễn lên người như chuẩn bị ra ngoài, từ lúc xuyên đến đây nó luôn là vũ khí lợi hãi nhất đối với Long Thất. Onigumo ngửi ngửi cổ của nàng, không vui nói ,“Có mùi của Naraku .”

“ Làm sao vậy ?” Long Thất không chút để ý hỏi.

“Chúng ta chuẩn bị đi đâu thế ?”

“ Chuyện ngọc linh làm khiến ta có chút để ý, không thể làm ra vẻ mặc kệ, cứ có cảm giác âm mưu của nó tuyệt không nhỏ hơn Naraku, nhưng nó không giống với hắn.” Long Thất một bên nghĩ đối sách một bên nói ra chuyện canh cánh trong lòng.

“Kỳ thật đều giống nhau, điểm duy nhất không giống là ngươi thích Naraku, không thích cái thứ tên ngọc linh kia mà thôi .” Onigumo ghé vào tai nàng, hờn dỗi phun ra một câu “ Đều là mấy tên bại hoại .”

“ Ngươi Onigumo cũng không tính là người tốn đẹp gì, có rất nhiều chuyện vì ngươi mà ra .” Long Thất thẳng thắn tiếp lời.

Onigumo bỗng nhiên gào lên một tiếng ,“Tiểu Thất, ta đã hoàn lương –”

Một câu kia truyền đến tai nàng không khác gì đang nói chuyện cười, nàng quay đầu nhìn con nhện đen trên vai, vẻ mặt như đang nhịn cười hỏi ,“ Ngươi mà hoàn lương thì còn ai có thể hoàn lương ?”

“Naraku tên kia á, đến bây giờ ai mà biết hắn định làm gì chứ? Chỉ có ngươi bị tình yêu che mắt mới tin hắn, ta sẽ không bao giờ tin tưởng Naraku !” Onigumo ra vẻ phẫn hận nghiến răng một cái, trải qua nhiều lần bị nam nhân nào đó trêu đùa trong lòng bàn tay khiến y luôn luôn mang tâm trạng đề phòng với người nọ.

“ Onigumo, ngươi giống như một người bạn thân tri kỉ của ta vậy, có thể khiến ta thoải mái tâm sự, cũng có thể khiến ta an tâm dựa vào, lại làm cho ta không thể không quan tâm đến chuyện của ngươi. Nhưng ngươi không giống với Naraku. Nếu ngươi cùng với bất kì con nhện nào khác liếc mắt đưa tình thì ta sẽ thành tâm chúc phúc cho ngươi, nhưng nếu là tên Naraku kia làm vậy, ta nhất định sẽ đạp chết hắn, làm cho hắn không nhà để về chỉ còn cách trở về cầu ta!”

Loại khác nhau này khiến cho con nhện nào đó vô cùng chán ghét ……

Nhưng là, không thể phủ nhận điều này cũng có nghĩa y trong lòng nàng là không ai có thể thay thế, nghĩ như vậy mới cảm thấy đỡ tổn thương hơn chút. Nếu trên đời này có cách nào quay trở về quá khứ, y muốn quay về năm mươi năm trước lúc mới gặp nàng, chỉ cần y có thể chịu đựng vượt qua khó khăn không bán linh hồn cho yêu quái thì có lẽ hôm nay người mà
nữ nhân này nghĩ đến không phải là Naraku ……

Nhưng chuyện này căn bản là không thể nào xảy ra, Onigumo biết, cho nên chỉ cần đứng ở bên cạnh nàng cũng là quá đủ rồi ……

“ Đi thôi, lấy ngọc linh làm mục tiêu, tiêu diệt kẻ gây tai họa cho nhân gian!” Nghĩ thông, tinh thần Onigumo trở nên sáng lạn như cũ.

Nàng nhíu mày, Oningumo quả nhiên là một người lạc quan.

Long Thất không biết khi ấy đã ở trong kết giới của ngọc linh bao lâu, long châu hiện tại cũng đã đưa cho Naraku, nàng thực sự lo sợ đám lão già đó sẽ mang nàng trở về long cung. Chỉ cần long châu ở trên người nàng thì việc tìm ra thế giới nàng rơi xuống là rất dễ dàng, long châu kia thường xuyên chớp nháy lại càng khiến nàng có dự cảm bất hảo.

Tuy rằng nói không muốn trở về, nhưng đã từng rất nhiều lần nàng mong mỏi họ đến đón nàng đi, nhưng loại mong đợi này đã qua lâu rồi, lâu đến mức nàng không còn muốn nghĩ đến nữa ……

Còn có một loại lựa chọn, nếu thời không chi môn [1] đột nhiên bị nhóm người ấy mở ra, nhưng long châu lại ở trong tay Naraku thì nàng vẫn còn hi vọng sẽ gặp lại hắn, đúng vậy, hai loại phương án, đều là vì vậy mà chuẩn bị. Cho dù long châu không theo bên người sẽ có nguy hiểm, nhưng …… Nàng lại cảm thấy đáng giá.

[1] thời không chi môn : cánh cửa ngăn cách giữa các không gian

Nàng không phải Kagome, không thể tự do đi lại giữa hai thế giới, dự cảm bất an cứ vây quanh nàng khiến nàng không thể ngồi yên , phải chuẩn bị trước mọi kế hoạch dự phòng để không đánh mất người quan trọng trong lòng …

Trước kia, bởi vì chỉ có một mình nên không thể kháng cự mặc họ thao túng, nhưng lần trở lại này…… Không thể lại để bọn họ tùy tiện nữa.

Nếu thực dám ăn hiếp nàng, nàng mang theo Naraku trở về tiêu diệt bọn họ!!!

Nghĩ, Long Thất nở nụ cười, ý cười nguy hiểm khiến người ta run rẩy, Onigumo tự cam nhận thua, bởi vì nụ cười như này thực sự quá giống với Naraku! Y nghĩ nát óc cũng không hiểu, Naraku rốt cục có cái gì tốt, cả người từ trên xuống dưới đều là mưu ma chước quỷ, người như vậy ai dám thích?

Long Thất thích đứng ở bên cạnh Kikyo, bên người Kikyo làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng an tâm, đặc biệt là đối với một người đang trong tình trạng rối rắm như nàng. Onigumo có chút không hiểu,“Tiểu Thất, dù sao ngươi cũng thích cái tên hỗn đản kia, vì cái gì còn phải giúp Inu Yasha? Naraku nếu trở thành vương của thế giới này thì ngươi chính là vương hậu, uy phong biết mấy!”

“Ngươi cho là hắn muốn làm đại sơn vương à !” Nàng dở khóc dở cười, tốt xấu gì nàng cũng là con gái long vương, nếu như vậy thì sẽ có chút rắc rối, loại chuyện như này chưa từng có, bất quá, cho dù đi theo Naraku thì người trong tộc cũng chưa chắc đồng ý vì thể diện của long tộc …

Còn có, nàng muốn dựa vào chỉ là Naraku, không phải vì hắn có thể trở thành vương gì đó, cái thứ hư ảo ấy chẳng qua chỉ là một cái danh hiệu mà thôi, tựa như thân phận ‘công chúa’ của nàng, cái thứ này thì có tác dụng gì ?

Đợi đến lúc nàng đuổi kịp Kikyo thì trước mắt đã là một mảnh chiến trường, cái thời đại Chiến quốc này thật khiến người ta chán ghét, cứ đánh nhau không ngừng như vậy có thấy phiền hay không ……

“ Ô, lại là tên cẩu hay khóc lóc om sòm kìa , chẳng hiểu sao Kikyo có thích một kẻ bán nhân bán yêu như thế, so với hắn ta nhìn còn đẹp trai hơn!”

“So với một con nhện như người mà nói, người ta tóc trắng bay bay vẫn soái khí hơn ……” Nàng híp mắt, lại là chuyện ‘tốt’ do ngọc linh gây ra, một khi Naraku đã thả nó thì tuyệt đối sẽ không có ngày nào yên tĩnh, Naraku người này rốt cuộc có tính toán gì không, ngọc linh đi ra ngoài sinh sự cũng không quản?

Nghĩ đến bộ dáng hiện tại của mình, Onigumo lại trầm mặc , bây giờ y từ trên xuống dưới đều là một màu đen, bộ dáng vô cùng cổ quái, những ngày soái khí ngời ngời kia đã xa nhưng Long Thất nữ nhân này cứ năm lần bảy lượt chạm vào tim đen của y, vết sẹo này dù sao cũng là chuyện thiếu đạo đức do tên chết tiệt kia gây ra, thế mà bây giờ nàng lại làm ra vẻ vô tội thế kia ……

Đối phó với Kikyo căn bản ngọc linh cũng không cần suy nghĩ quá nhiều biện pháp, bởi vì điểm yếu của Kikyo chính là linh hồn không đầy đủ, chỉ cần nhân lúc nàng ta không để ý đột nhiên công kích hút linh hồn đi là được. Vì thế nên trên trời xuất hiện một con tử hồn trùng cực lớn, nó không giống với mấy con hay bay bên cạnh Kikyo mà nó là con trùng có thể ăn linh hồn. Nếu không thể giữ được linh hồn của mình thì Kikyo không thể né tránh công kích của đối thủ, Inu Yasha vốn đã lúng túng tay chân với chuyện của ngọc linh, tuy rằng trong nhóm hắn là người nhanh nhất nhưng là…… Inu Yasha người này chỉ lúc nào đến thời điểm quan trọng nhất mới bộc phát tác dụng của mình.

Cái chuyện ngồi đợi cá mắc câu này không phải là thứ Naraku giỏi nhất ư? Ngọc linh tên kia học được cũng nhanh quá.

Nàng giơ cung tiễn lên, nhắm ngay tử hồn trùng khổng lồ, bắn tên. Mũi tên như vuốt sắc thẳng tắp bắn về phía sinh vật chướng mắt trên không trung, một tiếng kêu vang lên, mũi tên của nàng liền tan biến! Long Thất nhíu mày, ngọc linh lúc này mới nhìn về phía nàng, hai mắt âm hiểm dò xét nhìn nữ nhân vừa đến phá rối, xem ra Naraku căn bản là không phải lúc nào cũng để ý đến nữ nhân này, như thế, chỉ cần âm thầm tìm cách trục xuất nàng đi là được ……

“Ngươi nhìn cái gì!” Inu Yasha thấy nó phân tâm liền bổ một đao xuống, thế này mới quay đầu nhìn thoáng qua Long Thất vừa đến giúp Kikyo, sửng sốt một chút lại chuyên tâm giải quyết ngọc linh. Bị ngọc linh công kích nên không thể giúp Kikyo đã khiến hắn rất lo lắng, nhìn thấy Long Thất đến trợ giúp mới yên tâm được phần nào.

Ánh mắt ngọc linh nhìn nàng như muốn ăn tươi nuốt sống, Long Thất cười cười, ăn nàng? Vậy thì cũng phải xem nó có cái bản lĩnh đem nàng lên đĩa hay không, nàng Long Thất cũng không phải là ai cũng có thể nuốt ……

Truyện convert hay : Ta Là Người Ở Rể

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện