Edit & Beta : Đường Ngọc Hoa
Nhìn người kia dáng vẻ vội vàng chạy tới nơi khác, Inu Yasha khó hiểu quay sang nỏi ,“Kikyo, vừa rồi… mùi trên người Kaede là yêu khí đúng không? Sao lại thế này? Hơn nữa uy lực còn mạnh như vậy! Ta trước giờ đều chưa nghe ai nói đến một sức mạnh như thế”
Kikyo cụp mắt xuống khe khẽ thở dài,“Inu Yasha … ngươi còn nhớ chuyện lần trước Kaede bị thương ở mắt phải không?”
“Ừm, có……” Inu Yasha gật đầu,“ Mà chuyện này thì liên quan gì?”
“Đó là chuyện do Hắc Vu nữ Tsbubaki nhân lúc ta không có ở đó liền hạ độc thủ, nàng ta đã nguyền rủa Kaede. Loại nguyền rủa này rất khó giải nên kể cả ta cũng không thể nghĩ ra biện pháp ngay được, còn yêu quái kia thì ngươi cũng cảm giác được phải không? Hiện tại Kaede chỉ có thể tồn tại cùng với nàng thì mới có thể giữ được tính mạng. Tuy rằng lọai uy lực này lúc có lúc không, nhưng không thể phủ nhận Tsubaki quả thật đã làm con bé bị thương ……”
Kikyo vừa có chút bất đắc dĩ lại vừa có chút ưu thương,“ Đây rõ ràng là chuyện của ta và Tsubaki, nhưng lại làm liên lụy tới Kaede… Ta nên làm sao mới được đây ?”
Thật ra nàng cũng hoàn toàn không hiểu gì về chuyện của Long Thất, bởi vì nàng căn bản không biết long là cái gì ….. Bất quá, từ sau khi xảy ra chuyện này thì nàng có thể thấy, long hẳn không phải là một tiểu yêu tộc. Nhưng vì sao nàng lại chưa từng nghe qua? Ngay cả Inu Yasha cũng không biết đến yêu tộc này khiến nàng có chút để ý.
“ Chuyện này cũng không phải lỗi của ngươi……” Inu Yasha có chút không được tự nhiên khuyên giải rồi quay đầu nhìn thoáng qua căn phòng cất giữ Ngọc Tứ Hồn. Rõ ràng lúc trước hắn vẫn luôn lăm le muốn cướp ngọc để trở thành một yêu quái chân chính, nhưng bây giờ như thế nào lại trở thành người trong đội ngũ bảo vệ ngọc?
Là vì Kikyo lần đầu tiên buông tha hắn sao?
Kaede thở hổn hển chạy tới, trông thấy Inu Yasha thì dừng lại nhìn một chút rồi chạy tới bên cạnh Kikyo.
“Ấy? Thức thần này đúng là giống y chang Kaede, Kikyo, đây là thức thần kiểu mới mà ngươi nói sao?” InuYasha tò mò đảo quanh người Kaede một vòng, cực kỳ hứng thú hỏi.
Ta là đồ thật!!!
Kaede xấu hổ cười cười, kỳ thật nàng muốn trả lời như vậy, đáng tiếc Long Thất tỷ tỷ vừa rồi mới ở đây nên không thể.
Kikyo đối với Kaede nói,“Ngươi đi theo ‘Kaede’ đi, nha đầu kia một mình đi như vậy làm ta có chút lo lắng.”
“Dạ!” Kaede gật đầu, tức tốc quay đầu đuổi theo Long Thất .
“Kikyo, hay là ngươi cũng làm cho ta một cái thức thần đi……” Lưu luyến nhìn “ thức thần” Kaede chạy càng lúc càng xa, trong mắt Inuyasha tất cả đều là hâm mộ. Thật tốt, thức thần giống như là một tên sai vặt vậy, chuyện gì cũng đều có thể nhờ vả. Hơn nữa lúc nào cũng quấn quít ở bên cạnh mình.
Kikyo khóe miệng giật giật, lắc lắc đầu nhìn Inuyasha lại
giở trò trẻ con. Nàng ấy nghĩ rằng, như thế, có phải hay không sẽ có thêm mấy thức thần có dáng vẻ như Inuyasha, ngày đêm trấn thủ Ngọc Tứ Hồn? Như thế… nàng sẽ dễ dàng buông lỏng hơn?
Bầu trời bên ngoài trong nháy mắt khôi phục lại dáng vẻ thường ngày, thoáng đãng xanh tươi, giống như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhóm yêu quái cũng vô ảnh vô tung biến mất sạch sẽ, điều này làm cho Long Thất càng thêm không yên, càng thêm sợ hãi.
Nàng một hơi vọt tới cửa động, có chút kích động chạy vào……
…… Bịch…… Bịch…… Bịch……
…… Bịch…… Bịch……
…… Bịch……
Nhìn các tảng đá trống không xung quanh, nàng tựa như một quả bóng xì hơi bất lực xịu mặt xuống. Hừ , cho dù nàng cố gắng thế nào đi nữa thì cuối cùng vẫn đấu không lại âm mưu hiểm ác của đám yêu quái kia!!!
Nàng không tìm thấy Qủy Nhện !!!
Chậm một bước ……
Nữ nhân nào đó hung hăng đá một cước vào tường đá, sau đó ôm chân mình vừa nhảy lên vừa thảm thiết kêu,“Đau…… Đau…… Ta làm sao lại quên béng mất đây là thân thể của mình cơ chứ!”
Nhưng cứ nghĩ đến ‘món đồ chơi’ mà mình cất công ‘nuôi nấng’ đã lâu lại bị đám yêu kia cướp mất, trong lòng không khỏi dâng trào phẫn nộ! Muốn thân thể của người khác thì các ngươi tự đi mà nuôi, vì sao lại cứ thích cướp của nàng !!!
Bất quá, nói gì thì nói, đồ chơi của nàng cũng đã bị cướp đi rồi. Cho dù có không cam tâm cũng phải nhận thua, đúng không, Naraku???!!
“Long Thất, ngươi bây giờ không cần phải dậy sớm, không cần đưa cơm, không cần phải quan tâm chăm sóc một xác ướp! Ngươi tự do rồi, có thể tùy ý muốn làm gì thì làm, thật tốt……”
Hai tay mạnh bạo vỗ vỗ vào hai bên má của mình, nàng bây giờ muốn cao hứng, cao hứng!!
“Long Thất, dù sao tên kia cũng là kẻ đang trong tình trạng dễ dàng bị lợi dụng nhất, sớm muộn gì đều sẽ biến thành thân thể của người khác, kể cả khi ngươi muốn quan tâm nhiều hơn nữa thì cũng chẳng thay đổi được gì, chẳng thà để cho hắn đi đi đi thôi, dù sao cũng là hắn cam tâm tình nguyện……”
Sau một hồi ba hoa khoác lác lấy cớ, cuối cùng vẫn nhụt chí, lúc trong độg vọng lại tiếng của nàng, nàng mới cảm thấy công sức của mình mấy ngày qua hoàn toàn đổ sông đổ biển, hơn thế…
Biến thành Naraku sẽ chơi không vui nữa!
Truyện convert hay :
Manh Thê Ngọt Ngào: Lệ Thiếu, Làm Càn Sủng