Kế Hoạch Hoàn Lương Naraku

Naraku Đại Boss Trọng Sinh 2


trước sau

…… Loạt soạt…… loạt soạt……

Vừa ngồi không được bao lâu thì lùm cây bên cạnh vang lên tiếng động lớn, thứ có thể làm ra cái loại tiếng động lớn thế này nhất định không phải là một con vật tầm thường!

“Là mãng xà sao?”

Long Thất lập tức đề cao cảnh giác, cái nơi thâm sơn cùng cốc này cái gì cũng có thể xảy ra! Nàng làm sao lại ngốc như vậy, thế mà dám một thân một mình cùng Naraku chạy đến cái nơi hoang vắng không bóng người! Làm sao nơi nào không đi, lại chạy đến cái khu rừng này vậy?

Lúc này, phía trên đột nhiên xuất hiện một cái đầu lơ lửng trên không trung, trừng mắt nhìn xuống nàng :

“ Ôi chao, đây không phải là tiểu muội muội của Kikyo sao? Như thế nào? Kikiyo không nói với ngươi, nơi này xung quanh đầy rẫy yêu quái sao? Vừa hay, ta sẽ mang ngươi ra uy hiếp Kikyo, ép cô ta giao ra ngọc Tứ Hồn!!”

Nói xong ả liền biến ra nguyên thân của mình là một con rết tinh khổng lồ, con rết tinh này tu vi nông cạn nhưng lại ham muốn có được ngọc Tứ Hồn. Thế nhưng với chút đạo hạnh này mà chạy đến cướp ngọc từ tay đại vu nữ là chuyện mơ tưởng, cho nên ả chỉ còn cách là liều một lần, dung tiểu muội muội này đi uy hiếp Kikyo.

Long Thất không để tâm đến ả, chỉ một long ôm tiểu Na chạy thục mạng, lúc này không chạy thì khi nào mới chạy đây? Ở trong rừng cây không ngừng xuyên qua , rẽ ngang rẽ dọc hòng cắt đuôi con yêu quái, liều mạng chạy , nàng không muốn làm con tin để mặc cho yêu quái đem ra uy hiếp Kikyo đâu! Thậm chí nếu làm nó mất hứng, nàng cũng có thể mất mạng như chơi……

“Còn muốn chạy?” Rết tinh cười đến vô cùng quái dị, một bộ dáng thưởng thức trò chơi mèo vờn chuột nhìn Long Thất,“Ta xem ngươi có thể chạy đến nơi đâu!”

Ả không thể tìm cách tiếp cận được nơi giữ ngọc, càng không thể đáng thắng được Kikyo, chỉ có thể dung con tin ra uy hiếp, cơ hội tốt thế này, ả làm sao có thể bỏ qua cơ chứ?

Thân thể dài của rết tinh trườn với tốc độ không nhanh không chậm đuổi theo sau Long Thất đang chạy thục mạng. Long Thất lúc rẽ trái rẽ phải vô tình vấp phải cành cây liền theo quán tính ngã xuống, nhưng tay vẫn cố gắng ôm thật chặt Naraku trong long, không chút chậm trễ đứng dậy chạy tiếp mặc cho cả người đau nhức, ngay cả đầu cũng chẳng dám quay lại! Nàng là Long nữ, chuyện trốn chạy là vô cùng mất mặt nhưng trong tình huống này, ba mươi sáu kể tẩu vi thượng sách!

“Các ngươi vì nghe lời hàm hồ của một tên ngoại lai mà đẩy ta đến đây, bắt ta thay các ngươi mang cái thứ chết tiệt gì đó về, giờ thì rốt rồi, đến đây không lâu năm lần bảy lượt thập tử nhất sinh! Rốt cuộc trong đầu các ngươi chứa cái gì? Ta là khắc tinh thì mạng của ta không đáng tiền hay sao???” Một đám lão già chết tiệt, các ngươi hãy mở mắt mà xem, các ngươi hại ta thảm biết bao?

Không có pháp thuật, không có cách bảo vệ bản thân, ta lấy cái gì để sống sót mà mang ngọc về?

Long Thất nhớ tới có lần bị bạn học truy đuổi , lúc ấy nàng cũng liều mạng chạy về phía trước như thế này, cuối cùng vọt lên một cây cao mới có thể thoát được một kiếp.

Bây giờ lại gặp lại cái tình huống này, chỉ khác ở chỗ phía sau không phải là ‘người’ mà là yêu , trên tay còn mang theo một cục nợ , tay ngắn chân ngắn! Cho dù là thế, nàng vẫn bất chấp tất cả mà tiến lên!

Cung tiễn trên lưng nàng quả thực rất vô dụng, rết tinh sẽ cho nàng cơ hội dừng lại bắn tên vào người nó sao?

Gió thổi phần phật phía sau báo cho nàng biết rết tinh mỗi lúc một gần nàng hơn, rết tinh cười đến thập phần đắc ý, tựa hồ cũng không vội vã bắt nàng, chỉ theo sát ở phía sau nhìn nàng chạy trốn,“Chạy đi, chạy đi, ta xem ngươi có thể chạy đến đâu ……”

Con yêu quái này tuyệt đối là có khuynh hướng cuồng ngược!

Long Thất mặt mũi đầm đìa mồ hôi, vẻ mặt buồn bực, thở dốc không ngừng, cuối cùng phát hiện mình chạy một hồi lại chạy tới bên giếng Thực Cốt ……

Nàng thở dài một tiếng, trong lòng biết ôm tiểu Naraku trốn xuống cũng không phải biện pháp, cuối cùng đành đặt tiểu Na bên cạnh giếng, đánh lạc hướng yêu quái rồi tí nữa đón hắn . Vừa quay lai đã thấy rết tinh ở ngay trước mặt. Rết tinh từ trên cao nhìn xuống, giễu cợt nhìn nàng

“Hử? Vì sao dừng lại , rốt cục biết thúc thủ chịu trói sao? Cả người nhỏ xíu như vậy lại còn ôm theo một đứa bé to gần bằng nửa ngươi mà cũng muốn thoát khỏi tay ta, ngươi là khinh thường rết tinh ta sao!”

“ Hầy, muốn trộm ngọc Tứ Hồn mà còn phải dung đến cách uy hiếp nhàm chán này, ngươi chẳng qua cũng chỉ là ỷ mình cao lớn hiếp đáp một đứa trẻ con mà thôi,” Nàng thuận tay đem cung tiễn nhắm ngay ả, nào biết tên còn chưa lên đã bị đuôi của rết tinh hất văng ra chỗ khác!

‘Phanh’ một tiếng, Long Thất ngã trên mặt đất,
cung tiễn trong tay cũng bị đánh cho văng xa vài thước, nàng cắn răng thét lớn một tiếng,“Ngươi làm cái gì? Chẳng lẽ chủ ý của ngươi chính là đem thi thể của ta làm giao dịch với tỷ tỷ sao?!”

Rết tinh khinh khỉnh nhìn nàng nói,“Chờ đến khi có được ngọc Tứ Hồn , không chỉ ngươi, mà ngay cả vu nữ kia cũng không phải là đối thủ của ta !”

Rết tinh đưa tay ra, ấn mạnh lên mặt của Long Thất đắc ý cười,“ Ánh mắt này thật là đẹp, chết đến nơi mà vẫn bình tĩnh được như này, làn da này cũng thật là mịn, trong veo như nước , thật muốn ăn vào bụng xem mùi vị thế nào……”

Long Thất lạnh run một trận, chán ghét hất tay ả ra, chân liên tục lui về phía sau, phòng bị nhìn rết tinh,“Hừ, tỷ tỷ sẽ không đem ngọc Tứ Hồn cho một con yêu quái như ngươi!” Nàng đảo mắt xung quanh tìm đường trốn thoát, không thể để con yêu quái này đem nàng đi uy hiếp Kikyo!

Nàng lặng lẽ nhích tới gần cung tên ở phía kia, vừa nhích vừa đánh lạc hướng của ả ,“Bằng ngươi, cho dù chiếm được ngọc Tứ Hồn thì thế nào? Hừ, ngươi cho là có được ngọc Tứ Hồn thì thiên hạ vô địch sao! Nằm mơ!”

Cái kế khích tướng này kì thực cũng không an toàn lắm, nhưng đã đến bước đường này rồi chỉ còn cách là liều một trận mà thôi.

“Có tác dụng hay không chỉ khi có được nó sẽ biết……” Rết tinh dùng thân thể dài hơn mười thước của mình quấn lại xung quanh Long Thất, cười hỉ hả đáp.

Long Thất thoắt một cái vội lăn ra ngoài, vừa vặn chạm đến cung tên liền giương cung bắn một mũi về phía rết tinh khiến nó vì trúng tên đau mà rít lên, căm tức nhìn nàng ,“ Ngươi cho rằng với mũi tên này là có thể đánh được ta sao? Chút linh lực này của ngươi còn chưa đủ !”

Thành công khiến nó mất tập trung, Long Thất lại chạy đi về hướng khác.

Bỏ lại Naraku quả nhiên người nhẹ hơn hẳn, chạy cũng không còn cảm giác áp lực, nàng vừa chạy vừa kêu,“Hừ, muốn lấy ta đổi ngọc Tứ Hồn cũng phải có bản lĩnh bắt ta mới được!”

“Ai? Lần này lại bỏ tiểu hài tử kia ở lại để chạy thoát sao?” Rết tinh chợt nhận ra trên tay nàng đã không còn đứa bé kia, trong long hiểu ra vài phần,“Vừa lúc ta đói bụng, trước hết cho ngươi thoả sức chạy trốn, đợi ta ăn nó no nê xong sẽ quay lại chơi tiếp với ngươi.”

Long Thất nghe ả nói vậy toàn thân chấn động, bởi vì chạy nhanh có đà nên mãi mới dừng lại được, nàng hốt hoảng quay lại nhìn rết tinh thầm chửi rủa Ả muốn ăn Naraku!!!

Long Thất xoay mạnh người, chỉ thấy tiểu Naraku đã bị rết tinh kia dung đuôi cuốn lên, đưa lên cao rồi thả xuống cái miệng to đùng đang há lớn…

Long Thất nhất thời kinh sợ đến mức ngay cả sức để chạy cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu Na rơi vào cái miệng rộng màu đỏ tươi như máu của ả…

Ả thực sự ăn!

Nàng trước đây chỉ nghe nói Naraku đem người khác hấp thu, chưa từng nghe nói Naraku bị người khác ăn trong bụng đi làm giun đũa ……

Long Thất không phải thương tâm, cũng không phải khổ sở, mà là dở khóc dở cười,“Uy! Rết tinh, ngươi có biết người ngươi nuốt vào là ai không?”

Rết tinh còn chưa kịp hiểu dụng ý của Long Thất là gì thì bụng bỗng đau nhói, nháy mắt cảm giác được thân mình cả người vô lực, giống như khí lực toàn thân đều bị thứ gì đó trong bụng hút đi……

“A……” Ả thê thảm hét lên một tiếng, thanh âm vang vọng khắp khu rừng.

Thân thể khổng lồ kia trong phút chốc nổ tung, văng ra khắp nơi, dính cả lên người Long Thất, phần lớn rơi xuống giếng Thực Cốt ……

Long Thất nhìn lên phía trên, trong lúc nhất thời không nhịn được mà hai mắt trừng lớn …

Mà từ trong cơ thể rết tinh kia lại có một nam nhân dáng người cao lớn phá ‘kén’ bay ra, tay áo phiêu phiêu, hai chân tự trên bầu trời từ từ chạm đất, trên người hoàn toàn không dính chút vết bẩn nào, đôi mắt đỏ hồng chậm rãi mở ra ……

Long Thất rùng mình, nắm chặt cung tiễn trong tay, mắt đối mắt với hắn, ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm quen thuộc mà nàng đã từng thấy trong mộng của Naraku khiến nàng vô cùng hoảng sợ ……

Truyện convert hay : Nghịch Võ Đan Tôn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện