Edit+beta: Serien
_=_=_=_=_=_=_=_=_=_=_=
Thiệu Hiểu Khiếu đem ánh mắt dừng ở trên cái giường nhỏ, trong ánh mắt mang theo chút cổ quái.
Mặc cho ai tự nhiên có thêm một đứa con trai, là kiểu mà từ trong bụng mình chui ra ý, cái loại cảm giác này giống như là…...!
Chịu, Thiệu Hiểu Khiếu lắc đầu, vẫn là đừng nghĩ, có nghĩ cũng không phải là thứ tốt gì.
Hắn duỗi tay vuốt phẳng tấm thảm trên người thằng nhóc này, suy nghĩ trôi về tới ngày hôm trước.
Vừa mở mắt ra, sinh hoạt đã biến hóa thật lớn.
Hắn là Thiệu Hiểu Khiếu, cũng không phải là Thiệu Hiểu Khiếu hiện tại.
Trên thế giới này, bạn bè thân thích hay bạn bè xã giao, ngay cả ở thành thị đều không giống nhau.
Hiện tại Thiệu Hiểu khiếu là Lâu gia nam thê.
Không sai!
Là nam thê!!
Còn là một cái sinh con nam thê!!!
Thiệu Hiểu Khiếu theo bản năng sờ sờ bụng, thật sự không tưởng tượng được hắn còn có loại công năng này.
Nhóc con đang ngủ say kêu một tiếng, nâng móng vuốt nhỏ lên gãi gãi thảm, sau đó vùi đầu tiếp túc ngủ.
Thiệu Hiểu Khiếu vỗ vỗ ngực, thiếu chút nữa là bị dọa đến.
Đừng nhìn nhãi con cùng nguyên chủ là cha con.
Nhưng hai cha con quan hệ cũng không tốt, Thiệu Hiểu Khiếu xuyên qua đây được hai ngày, nhưng đối với nhóc con xấu hề hề này cảm thấy hứng thú, kết quả thằng nhóc này không thêm phản ứng hắn, hai ngày liền nói còn chưa đến mười câu.
Thật vất vả tranh thủ lúc thằng nhóc này đi vào giấc ngủ mới đánh giá, sợ nhóc này tỉnh lại liền banh khuôn mặt, giống như một tòa núi băng nhỏ.
“Mặc dù xấu một chút, nhưng nhìn còn khá đáng yêu, đáng tiếc.” Thiệu Hiểu Khiếu nhẹ giọng lầu bầu, thật ra nhóc con ngũ quan cũng không tệ, đặc biệt lông mi còn thật dài, chính là nuôi không tốt, thân thể gầy nhom nhìn không ổn lắm.
Hắn vừa tới thế giới này, sau khi khiếp sợ liền phát hiện.
Thế giới này kì thật là một quyển máu chó ngược luyến tình thâm, một người ba khác của nhóc con xui xẻo làm sao lại là đại vai ác trong tiểu thuyết, nhân thiết cao đến tận trời, bộ dáng càng làm vô số nam nhân ghen ghét, tiểu thuyết còn ra tiếp trong khi hút vô số phấn, phần bình luận phía dưới cơ bản đều nghiêng về một phía.
Nhìn tác giả bắt đầu ngược đại vai ác, người đọc toàn bộ đều bất mãn, thậm chí đưa ra đề nghị đổi nam chủ, lại tuyệt vọng phát hiện ……
Tác giả bị mắng đến bỏ chạy.
Văn cũng hoàn toàn bỏ luôn.
Người đọc đều trợn trơn mắt.
Thiệu Hiểu Khiếu lúc ấy thiếu chút nữa thôi là chửi má nó rồi, cũng không phải là thương gì vai ác, hắn cảm thấy ngược qua sảng, từ đầu đến cuối hắn chỉ cảm thấy vai ác là một tên đại ngốc, mắt mù thích một tên tiện nhân thì thôi đi, còn yêu đến chết đi sống lại, này thì chịu.
Rõ ràng là có thực lực, có bản lĩnh, lại vì yêu mà giãy giụa.
Còn liên lụy, khiến đứa con trai độc nhất cũng chịu khổ theo, Thiệu Hiểu Khiếu xem đến thời điểm đó thật sự rất nghẹn khuất, chờ thời điểm tác giả bắt đầu ngược vai ác, hắn hẳn là số ít người xem đọc đến sảng nhất.
Kết quả đến thời điểm sảng nhất, không có.
Thiệu Hiểu Khiếu vẫn luôn cảm thấy, cái tên thích giả mù mưa sa kia thì có gì mà thích, nếu là hắn thì…
Bỏ đi, Thiệu Hiểu Khiếu có chút bất đắc dĩ, vai ác không phải hắn, mà hắn ngược lại là nam thê của vai ác.
Một người tự động bò giường, còn sinh ra một thằng nhóc nam thê.
Bị vai ác hận đến muốn chết, lại không thể không thừa nhận.
Thiệu Hiểu Khiếu hồi tưởng lại vai ác ở trong tiểu thuyết sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn, đột nhiên liền run lên.
Hắn nghĩ, vai ác chắc sẽ không đem những thủ đoạn đó dùng trên người hắn đâu? nhỉ?
“Cha?” Thanh âm mềm nhẹ truyền đến, Tông Tông mang theo đôi mắt buồn ngủ, vẻ mặt ngây thơ, bé duỗi tay xoa xoa đôi mắt, vừa mới buông tay xuống, khuôn mặt nhỏ liền căng lên, bé ra vẻ mặt lạnh như băng nói: “ Cha, tiền mừng tuổi của con ở trong ngăn kéo, cha lấy đi.”
Thiệu Hiểu Khiếu khóe miệng run rẩy, dù cho ai đang trong thời điểm đối mặt với con mình, mà con mình phản ứng đầu tiên là cho hắn tiền, cảm giác có chút không thích hợp.
Hắn ở trong lòng nói thầm, cũng không biết nguyên chủ từ trong tay con hắn lấy bao nhiêu tiền tiêu vặt rồi nữa.
Vẻ mặt hắn cứng lại, nói: “Cha không thiếu tiền.”
Tông Tông không tin.
Bé từ trên giường nhỏ đứng dậy, thuần thục xoay người xuống giường, Thiệu Hiểu Khiếu không yên tâm muốn đi đỡ, kết quả nhóc con đã tiếp đất an toan, bé cái gì cũng không nói, xoay người đến bên ngăn kéo, từ bên trong lấy ra mấy tờ tiền màu