Hứa Đào Nhi chợt suy nghĩ, hiện tại trên người cô còn không có đủ tiền thuê khách sạn, vậy mà Hàn Thần cũng tự tin giao bán biệt thự mấy chục tỷ cho cô sao? Quả nhiên trong mắt anh, Hứa Đào Nhi này đúng là một phú bà không thể sa cơ lỡ vận.
Biệt thự khu VIP tất nhiên sẽ không thể bình thường, mỗi căn đều rất rộng.
Phía trước có sân vườn, hoa lá, cây cảnh, suối đá nhân tạo… Phía mạn sườn căn nhà ra đến phía sau đều có đủ từ hồ bơi, chòi nghỉ, đài phun nước… đến sân chơi golf chuyên dụng tại nhà.
Đi vào bên trong, kiểu thiết kế cùng bày biện nội thất hiện đại mới mẻ, cầu thang xoắn lớn với những chi tiết thiết kế thật cầu kỳ đẹp mắt, ngoài ra không thể thiếu thang máy đi trong nhà bởi có đến tận năm tầng chính một tầng thượng.
Nguyên phòng khách bộ sô pha siêu lớn chiếm một phần không gian.
Màu sắc tông trầm lạnh đặc trưng rất phù hợp với phong cách của chủ nhà.
Hàn Thần sau khi bật công tắc điều hòa nhiệt độ phòng xong, anh ôm Tần Minh đi thẳng lên cầu thang, thấy cô cứ nhìn xung quanh mãi thì anh đã nói:
“Nơi này tôi không hay lui tới, cô cứ tự nhiên.”
Cô gật gật đầu, lúc theo chân anh lên cầu thang tầm mắt vô tình rơi vào bể cá đầy sắc màu.
Nhìn kỹ một chút, cô vội bám lấy góc áo anh:
“Ấy, hình như có một con cá đang ngắc ngoải…”
Hàn Thần bỗng chốc bị giữ lại, anh quay lại nhìn cô.
Tình thế anh đi trước, cô đi sau bám lấy góc áo sơ mi của anh, trông có chút kỳ kỳ.
Cô đưa mắt nhìn đến anh, anh lập tức lảng tránh:
“À… chắc là người giúp việc tới chăm không kỹ…”
Nói rồi, anh khẽ hắng giọng một cái để che giấu đi sự khó xử trong mắt mình.
Hứa Đào Nhi không phát giác, cô buông tay khỏi góc áo anh, bám vào cầu thang để nhìn rõ cá bên dưới hơn.
Hàn Thần vẫn tiếp tục đi lên, chỉ có điều lòng anh vì cái buông tay của cô mà trở nên hụt hẫng khó tả.
Hứa Đào Nhi sau đấy cũng đi lên, cô vẫn muốn xem anh sẽ dẫn con trai mình đi đâu.
Nghĩ tới con cá đang thoi thóp, cô thoải mái trò chuyện:
“Trước kia, ba tôi cũng từng nuôi cá, mấy con cá xinh xinh này nhỏ mà thật khó chăm, được mấy ngày thì cá chết hết, lúc đó mẹ không cho ba nuôi nữa, ba cứ tiếc mãi.”
Cô nói vui vui vậy thôi, anh không đáp thì cô cũng không cảm thấy buồn, chỉ là ngoài suy đoán của cô, anh còn đáp lại như thể vô cùng để tâm:
“Có nhiều quan niệm về nuôi cá cảnh, như trong phong thủy, một số dòng cá cảnh sẽ mang lại may mắn còn có tác dụng xua đuổi điềm xấu cho chủ nhà.
Ngược lại, nếu để cả một đàn chết, người chơi cá chuyên nghiệp sẽ cho rằng đó là điềm xui, không may mắn.
Có lẽ bác gái cũng thấy như thế nên mới không muốn bác trai nuôi nữa.”
Hứa Đào Nhi chợt suy nghĩ về ngày đó, đầu năm ba cô nuôi cá cảnh, mấy chục con toàn giống quý mà bị chết hết, cuối năm cô gặp scandal lớn… chẳng biết đó có phải điềm báo không chứ sau khi nghe Hàn Thần nói xong cô cũng suýt xoa cảm thán:
“Quả nhiên là như vậy… Haizzz, nuôi cá giải trí mà cũng như con dao hai lưỡi thế này thì không nên nuôi là đúng!”
Hàn Thần mở cửa phòng ngủ chính, phòng này vốn dĩ là của anh trước đó, nếu anh đến sẽ ngủ ở đây nhưng số lượng đếm trên đầu ngón tay.
Nơi đây là phòng có giường lớn nhất trong các phòng, để hai mẹ con nằm là rất hợp lý.
Tất nhiên, anh nghĩ ba người nằm cũng không có vấn đề…
Nhẹ nhàng đặt Tần Minh xuống, nhóc con mơ màng bám riết anh không chịu buông.
Hứa Đào Nhi nhìn mà ngại thay cho con trai, lúc đầu thì chê bác lắm, sau vẫn mãi không chịu buông.
Cô định tiến tới giúp, anh liền ra hiệu cô dừng lại.
Cô chỉ đành đứng một bên làm người thừa, nhìn anh xoa xoa lưng con, giọng rất khẽ:
“Ngoan nào, đây là giường ngủ.”
Đến cô còn rung động chứ nói gì con trai cô, nhìn con trai ngoan ngoãn hợp tác, cô xúc động lặng lẽ bỏ ra bên ngoài.
Cô tin, có Hàn Thần chắc chắn con trai cô hay bất cứ một đứa trẻ nào khác đều sẽ không sợ bị ngược đãi.
Khoảng mấy phút sau, Hàn Thần trở ra theo cô, cô nhìn anh thấy anh gật đầu tỏ ý đã ổn thì đi tới cánh cửa phòng nhìn vào.
Thấy con trai nằm ngoan trên giường ngủ, chăn được đắp cẩn thận cô vô cùng an tâm.
Khép hờ cánh cửa, Hứa Đào Nhi cùng anh đi xuống dưới nhà.
Vừa đi, vừa tiện cảm ơn anh vì ngày hôm nay.
Hàn Thần dẫn cô vào phòng bếp, ra hiệu cho cô ngồi xuống ghế chờ anh, cô cũng ngoan ngoãn ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, nhìn anh chăm chú.
Anh đeo tạp dề, mở các ngăn tủ lạnh, tủ chứa thực phẩm khô… tìm thấy một số nguyên liệu, dù không nhiều nhưng cũng đủ để anh dùng.
Qua khoảng gần hai mươi phút, Hàn Thần đã đặt trước mặt cô một cốc sữa nghệ thơm phức.
Hứa Đào Nhi cảm nhận hương thơm của sữa nóng, lại nhìn mỹ nam trước mắt thật khiến người ta không cách nào trốn thoát được khỏi cơn si mê này.
Anh chống tay lên bàn, từ trên cao nhìn xuống ánh mắt cô, trông anh thật quyến