#31
Cả người Tiểu Du bị anh khiêu khích đến mức nóng bừng bừng, lúc này cơ thể trống rỗng rất khao khát một thứ gì đó khó nói thành lời. Cảm giác thật khó tả. Cô chỉ có thể dựa vào người Trương Vũ mà nỉ non:
"Giúp em...khó chịu quá."
Trương Vũ cũng chẳng thể chờ lâu hơn được nữa. Anh chỉ chờ có câu nói này của Tiểu Du mà thôi. Trương Vũ bế thốc cô lên đi ra khỏi phòng tắm, tiến về phía giường. Cả hai đã có một màn dạo đầu nóng bỏng trong phòng tắm nên đến lúc này lên giường chỉ mau chóng đốt lửa thôi.
Tiểu Du đặt lưng lên đệm êm ái, ánh mắt cô không rời khỏi gương mặt tuấn tú của người đàn ông phía trên mình. Cô không kìm được lòng mấp máy môi nói:
"Trương Vũ, là anh thật sao?"
Câu nói này của cô khiến Trương Vũ thực sự không hài lòng. Bàn tay đặt ở một bên ngực dùng lực mạnh hơn bóp một cái như để trừng phạt.
"Thế em còn nghĩ là người đàn ông khác sao?"
Tiểu Du biết anh hiểu nhầm ý cô, cô khẽ lắc đầu. Đôi mắt lomg lanh chợt phủ một tầng sương: "Không phải. Chỉ là em không ngờ anh cũng có tình cảm với em."
"Ngốc ạ, đừng suy nghĩ linh tinh nữa." Trương Vũ an ủi cô.
Tiểu Du gật đầu. Từng giây phút này khi hai cơ thể trần trụi đối diện với nhau, cô trân trọng khoảnh khắc này vô cùng.
Trương Vũ hôn lên mắt cô như lời an ủi nhẹ nhàng, nồng thắm. Ngay sau đó anh không thể chờ đợi được thêm giây phút nào nữa, phía dưới chuyển động một chút, tiến vào nơi cửa động nhỏ hẹp của cô.
Khi tiến sâu vào trong người cô, Trương Vũ cảm nhận được mình đã xuyên qua một lớp màng mỏng, phá bỏ mọi rào cản để hai cơ thể sát nhập chặt chẽ, khít khao vào nhau hơn.
"Tiểu Du, em nhỏ quá...sắp kẹp chết anh rồi."
Tiểu Du vừa nãy còn đang mê man trong cơn đau rát từ phía dưới