Lúc cô điều chế nước hoa cho Alban, cô vẫn là một nhà điều chế hương không có chút tiếng tăm nào.
Alban có một khứu giác vô cùng nhạy bén, luôn giữ nguyên quan điểm rằng Hứa Nhược Phi có thể trở thành một nhà điều chế hương nổi tiếng, và cuối cùng cô cũng đã trở thành một nhà điều chế hương đứng đầu thế giới.
Sao ngài Hi Nhĩ lại biết được những chuyện đã xảy ra lâu như thế?
Hứa Nhược Phi cũng không có ý che giấu, cười nói: “Đúng rồi, lúc tôi vẫn chưa có tiếng tăm gì, tôi đã từng điều chế cho ngài Alban một dòng nước hoa.
”
Bà Hi Nhĩ vỗ tay một cái: “Alban chính là một nhà thiết kế nổi tiếng trực thuộc công ty của chúng tôi, hóa ra nước hoa của anh ta chính là do cô Annana đây điều chế ra.
Vậy thì tôi cảm thấy vô cùng có hứng thú với tác phẩm mà cô mang tới ngày hôm nay”
Sau khi tới phòng bao, Hứa Nhược Phi lấy một chiếc bình thủy tinh từ trong túi xách sau đó đặt lên bàn.
Một chiếc bình thủy tỉnh trong vô cùng bình thường, không có bất kì món trang sức dư thừa nào, thậm chí cũng không hề có hoa văn gì cả, chỉ đơn giản là một chiếc bình thủy tinh mà thôi, cũng không khác những chiếc bình thủy tinh trong phòng thí nghiệm là bao.
Bên dưới có đặt một tấm thẻ màu trắng, bên trên có một dòng chữ tiếng anh: Tặng vợ chồng ngài Hi Nhĩ.
Tác phong đơn giản thế này có một sự khác biệt vô cùng lớn với tướng mạo của Hứa Nhược Phi.
Một người phụ nữ có dáng vẻ xinh đẹp sao có thể thiết kế ra một sản phẩm đơn giản như thế chứ?
Bà Hi Nhĩ là một người yêu thích hương liệu, vì thế khi bà ấy nhìn thấy Hứa Nhược Phi lấy chiếc bình thủy tinh này ra thì ánh mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Cho tới bây giờ chưa từng có người nào đem tới cho bà ấy một chiếc bình thủy tinh trông đơn giản