Hứa Nhược Mộng tâm trạng chán nản phất tay: “Mẹ tôi đâu rồi?”
“Bà chủ vừa mới nghỉ trưa” Quản gia nói: “Có cần tôi đi gọi bà chủ dậy không?”
Hứa Nhược Mộng gật đầu: “Nói với mẹ tôi một tiếng, tôi đã về rồi, có một số chuyện muốn bàn bạc với bà ấy”
Về mặt mưu kế, mẹ lợi hại hơn mình rất nhiều.
Nếu sự đe dọa của Anna đối với mình đã đến trình độ không thể bỏ qua được, cô ta phải bàn bạc kế hoạch cẩn thận với mẹ, xem sau này phải làm như thế nào.
Không biết tại sao, từ tận đáy lòng Hứa Nhược Mộng cảm thấy rất lo lắng.
Cô ta luôn có cảm giác Anna khác hẳn những người phụ nữ từng theo đuổi Lệ Đình Nam trong quá khứ.
Nếu là Anna, thật sự sẽ cướp Lệ Đình Nam khỏi tay mình.
Hứa phu nhân nghe thấy Hứa Nhược Mộng kể lại xong, phất tay, ra hiệu cho quản gia lui xuống trước.
Hứa Nhược Mộng cũng có thêm mấy phần không đồng ý.
“Ngày thường mẹ dạy con thế nào? Bất kể có xảy ra chuyện gì, trước mặt Lệ Đình Nam, con chỉ có thể là thiên kim tiểu thư dịu dàng hào phóng của nhà họ Hứa, không được đố ky, không được ghen ty! Con thì hay rồi, còn chạy đến chỗ Lệ Đình Nam gây chuyện ầm ĩ, còn ra cái gì nữa! Chuyện này tuyệt đối không thể nói với mẹ của Đình Nam, nếu không con sẽ không có phần thắng”
Hứa Nhược Mộng càng nghĩ càng hối hận.
Cô ta rõ ràng là thiên kim tiểu thư của nhà họ Hứa, tại sao lại muốn tranh giành với một người phụ nữ không có chỗ dựa gì như Anna chứ.
Cho dù Anna xinh đẹp hơn mình thì sao, có tài năng