Nửa ngày sau cô mới bối rối ngước mắt nhìn, tủi thân hỏi: “Trợ lý Lý, cậu đã từng bị mẹ… mẹ tổng giám đốc Lệ gọi điện thoại hẹn gặp chưa?”
Lý An sửng sốt trả lời lại: “Không có?”
Cậu ta còn không biết mẹ của tổng giám đốc Lệ trông như thế nào!
Đi theo tổng giám đốc Lệ 6 năm, Lý An chỉ nghe nói chuyện quan hệ giữa tổng giám đốc Lệ và mẹ anh cũng không được tốt đẹp lắm.
Trước nay anh không nghe nói qua mẹ của tổng giám đốc Lệ sẽ chủ động quan tâm tổng giám đốc Lệ, càng đừng nói tới việc quan tâm người bên cạnh tổng giám đốc Lệ.
Hứa Nhược Phi lộ ra dáng vẻ “Thì ra là thế”, biểu cảm có chút bị thương, giống như một nai con ngây thơ vô số tội.
Đôi mắt vốn đã thu hút lòng người nay lại ngân ngấn nước mắt.
Cô chớp mắt hai cái, trong giọng nói xen lẫn vẻ uể oải: “Vậy xem ra tôi nên từ chức với tổng giám đốc Lệ mới được.
”
Lý An vừa nghe thiếu chút nữa là ngã xuống đất.
Cậu ta vội vàng ngăn lại Hứa Nhược Phi: “Từ từ! Trợ lý Anna cô làm sao vậy? Hiện tại Tổng giám đốc Lệ rất xem trọng cô, tại sao cô đột nhiên lại từ chức chứ!”
Nếu là đột nhiên từ chức, Lý An có trực giác sau này cậu ta sẽ thành nơi xả giận cho tổng giám đốc Lệ!
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, hiện tại tổng giám đốc Lệ đối xử với trợ lý An rất tốt, dường như đã vượt quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường!
“Xem trọng tôi? Nếu như xem trọng tôi, vậy thì tại sao tổng giám đốc Lệ lại muốn nói với Lệ phu nhân hiện tại chúng tôi đang làm việc chung dưới một mái nhà chứ… Nữ trợ lý vốn dĩ đã rất dễ dàng bị người khác bàn tán sau lưng rồi, hơn nữa trợ lý Lý cậu cũng biết rồi đấy, tôi trông xinh đẹp thế này cơ mà, những người cùng giới ghen ghét tôi rất