Sau khi nói chuyện với nhau xong thì Đỗ Hoành Dương cùng Lương Mục Phàm cố gắng đẩy cửa nhưng hoàn toàn không hề hấn gì đến nó.
Ngay lúc cả hai người đang không biết làm gì thì Trình Mộc Cát giống như điên loạn, cô hoàn toàn mất hết khống chế mà chạy đến dùng tay cào cấu lấy cánh cửa đến bật cả máu, Đỗ Hoành Dương đau lòng ôm lấy vợ mình.
Linh cảm của một người con như Trình Mộc Cát rất mạnh mẽ, cho dù Lương Mục Phàm tin tưởng cha mình thế nào đi nữa nhưng mọi chuyện diễn ra trước mắt lại khiến cho tâm trí của anh hoàn toàn bấn loạn theo, chẳng lẽ những linh cảm của Trình Mộc Cát đều đúng...!Dì Phong Noãn thật sự đang ở trong ngôi nhà lụp xụp này? Ngay lúc này thì Trình Úy và Nguyệt Quân cũng đã đến.
Nguyệt Quân nhìn thấy Trình Mộc Cát đang điên cuồng cào cấu đến nổi đầu móng tay đều đã bật máu liền đau lòng chạy đến ôm lấy cô, rồi kéo cô ra một bên, liên tục trấn an:
- Cát Cát, em bình tĩnh lại đừng làm đau bản thân.
Chị ở đây, anh hai em ở đây...!Em nói mẹ ở trong đó đúng không? Chúng ta cùng nhau cứu mẹ nha?
- Chị Quân...!Mẹ ở trong đó...!Em dám chắc mẹ ở trong đó, bà ấy...!Bà ấy nói bà ấy rất đau...!Bà ấy nói bà ấy không muốn sống nữa...!Cứu mẹ...!Chị Nguyệt Quân cứu mẹ em đi...!Cứu mẹ của em đi mà...!Anh hai...!Cứu mẹ đi...!Cứu mẹ đi...
Từng câu từng chữ mà Trình Mộc Cát thốt ra đều như những con dao nhọn mạnh mẽ găm vào da thịt của tất cả mọi người ở đây.
Vốn dĩ là một cô gái mạnh mẽ như bây giờ nhìn Trình Mộc Cát chắc khác nào là một đứa con nít cần mẹ.
Trình Úy nhìn Đỗ Hoành Dương và Lương Mục Phàm đang dùng hết sức để đẩy cửa nhưng có lẽ ổ khóa đã quá chắc chắn, nhìn màu sắc thì chắc là mới thay ổ khóa không lâu.
Vậy có nghĩ là mẹ của anh có lẽ vẫn còn sống, không thể nào nghĩ ngợi nhiều cả ba cùng nhau hợp sức phả cửa.
Lúc này, Trình Úy nhìn Lương Mục Phàm hét lớn:
- Nếu mẹ tao ở trong này thì Lương gia chắc chắn sẽ chết không toàn thây!!!
Lương Mục Phàm cũng biết được những gì Trình Úy nói là thật chứ không phải hù dọa, nhưng Lương Mục Phàm cho dù có thể nào cũng không dám tin cha anh tại sao lại có thể bắt nhốt mẹ của Trình Mộc Cát được chứ...!Chắc chắn chỉ là hiểu lầm...
Nhưng mà...
Nhưng gì anh cố gắng suy nghĩ để biện minh cho cha mình đều đã sụp đổ, cánh cửa vừa bật ra thì thân ảnh run rẩy của một người phụ nữ lớn tuổi đang co ro ở một góc, quần áo trên người cũng rách rưới, đầu tóc cũng rối bời, gương mặt sợ hãi ôm lấy chân mình, liên tục lắc đầu nói:
- Đừng đánh...!Đừng