Sau khi Lương Mục Phàm về nhà thì đã nhìn thấy cha mẹ đang nói gì đó, trông mặt của ông ấy cũng không được tốt lắm, nhưng khi anh bước vào thì hai người họ lại im lặng không nói gì nữa.
Lộ Sa cũng chỉ nở một nụ cười nhẹ nhàng, hỏi:
- Con đi cùng Hoành Dương à?
- Vâng.
- Mục Phàm, con ngồi xuống đây cha có chuyện muốn hỏi con.
Lương Mục Phàm cũng ngoan ngoãn ngồi xuống ở phía đối diện cha mình.
Nhìn cậu con trai đã lớn thì ông ấy cũng chỉ mỉm cười đầy hiền hậu, nói:
- Con nghĩ sao về Hạ tiểu thư?
Anh có chút nhíu mày, người mà cha đang nhắc đến chính là Hạ Tú sao? Nếu như thật sự là Hạ Tú thì anh không hề có cảm giác gì cả, đối với anh mà nói thì anh chỉ xem Hạ Tú là em gái, không ngoại lệ thì Hạ Tú cũng chỉ xem anh là anh trai không hơn không kém.
Người mà cô ấy thích thật chất là Đỗ Hoành Dương, nhưng Hạ Tú đã nhờ anh đừng tiết lộ chuyện này ra ngoài, cô ấy không muốn khiến Hoành Dương khó xử.
Nhưng cũng vì cái không nói đó nên bây giờ Lương gia cùng Hạ gia lại nghĩ hai người họ cảm mến nhau, nên muốn kết duyên cho họ.
- Con xem em ấy là em gái giống như Tiểu Di thôi.
Còn không thích em ấy.
- Hạ Tú là cô gái tốt, gia cảnh cũng tốt, thành tích càng...
- Cha, mẹ, con vẫn muốn tập trung vào việc học trước.
Còn về phương diện tình cảm thì còn không muốn nhắc đến.
Nói xong thì Lương Mục Phàm cũng trở về phòng.
Lương Lực Cường và Lộ Sa thấy anh nói cũng có lý, dù sao thì hiện tại anh cũng chỉ mới có mười bảy tuổi, cũng không thể nào vội vàng được.
Thay vì bắt con gái người ta chờ đợi mấy năm thì cứ để đôi trẻ tự phát triển vậy.
Nhưng anh vào phòng không lâu thì một người nhanh chân đi vào, nói nhỏ gì đó vào tai của Lương Lực Cường, ông ta vừa nghe xong thì sắc mặt cũng thay đổi, từ kinh ngạc đến lo sợ.
Sau khi báo tin xong thì tên đó cũng nhanh chân chạy mất.
Thấy chồng mình bày ra vẻ mặt lo lắng như thế thì Lộ Sa cũng tò mò hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.
Không che giấu gì nên Lương Lực Cường đã kể lại những chuyện trên trường của hai đứa con, không chỉ vậy mà tên lúc nãy còn nói ở trong trường học Tuệ Lân có một cô bé nhìn rất giống với con gái của Trình Lục Hầu, cũng trùng hợp là tên Trình Mộc Cát.
Nhưng sau khi điều tra thì chỉ thấy gia cảnh của cô chỉ đơn thuần, cha mẹ vì hiếm muộn nên sinh cô khá muộn, trên dưới trong nhà cũng chỉ có duy nhất một người con gái là cô thôi.
Tuy nói là như vậy nhưng Lương Lực Cường thật sự không tin trên đời này sao lại có người giống người như