Ban sáng trưởng phòng Tĩnh mang bản dự án được Phúc Tử Minh soạn thảo tới gặp Chủ tịch David, ông là người Pháp, tuổi cũng khoảng trung niên. Tĩnh Húc vừa mang bản thảo tới, Chủ tịch David đã lắc đầu.
- Không cần nữa, tôi đã chọn dự án bên đội B tổ chiến lược mang tới sáng nay rồi.
Thông dịch viên ngồi phía sau ông dịch lại câu nói, Tĩnh Húc khựng lại, cầm bản dự án trên tay ngập ngừng.
- Nhưng, chúng tôi cũng đã cố gắng...
Chủ tịch David lạnh nhạt.
- Tĩnh Húc, tôi biết cậu đã rất cố gắng sửa sai lỗi lầm của mình nhưng lần này tôi đã chọn dự án của đội khác rồi. Sai phạm lần này của cậu tôi sẽ xử lý sau.
Phúc Tử Minh đứng ở phía sau, đột nhiên lên tiếng.
- Ngài chắc chứ?
Chủ tịch David ngẩng đầu nhìn hắn, lông mày hơi nhíu lại. Phúc Tử Minh đang dùng tiếng Pháp để nói với ông, thông dịch viên bên cạnh cũng tỏ ra khá bất ngờ.
Tĩnh Húc quay đầu lại nhìn hắn, bởi vì không biết tiếng Pháp cho nên không thể hiểu được Phúc Tử Minh vừa nói gì, anh lo lắng thấp giọng nhắc nhở.
- Cậu vừa nói gì thế? Đây là Chủ tịch đấy, không thể tùy tiện nói gì là nói đâu.
Phúc Tử Minh không quan tâm tới bộ dạng của Tĩnh Húc, hắn chậm rãi bước lên phía trước, đối diện con ngươi màu saphie của Chủ tịch David nhìn thẳng vào.
- Bản thảo này của chúng tôi, chắc chắn vượt xa bản thảo của đội B mà ngài đã chọn.
- Chủ tịch David tỏ ra khá khó chịu.
- Cậu đang nói năng ngông cuồng gì thế?
Phúc Tử Minh cười nhạt.
- Đúng vậy, tôi nói năng rất ngông cuồng. Nhưng sao ngài không thử xem bản kế hoạch này của chúng tôi một lần? Biết đâu điều ngông cuồng mà tôi vừa nói lại là sự thật thì sao?
Chủ tịch David liếc nhìn bản kế hoạch trên tay Tĩnh Húc, sau một hồi im lặng mới vươn tay ra phía trước.
- Được rồi, đưa tôi xem.
Tĩnh Húc hiểu ý, mang bản kế hoạch tới cho ông. Phúc Tử Minh đứng ở trước bàn làm việc của Chủ tịch David, trong lòng căng thẳng tột độ. Tuy rằng vừa rồi nói những lời kia trong lòng có bao nhiêu là tự tin, nhưng vẫn là sợ gây ra ác cảm với Chủ tịch David.
Chủ tịch David im lặng một hồi cẩn thận xem xét bản kế hoạch, càng xem lông mày nhíu càng thêm chặt, cuối cùng ngẩng lên nhìn Phúc Tử Minh kinh ngạc.
- Bản thảo này, thật sự là được cậu hoàn thành trong đêm qua sao?
Phúc Tử Minh từ tốn gật đầu.
- Đúng vậy.
Chủ tịch David khẽ mím môi, đúng là so với bản thảo của đội B quả thật không thể so sánh. Từng thống kê thông số đều được gắn kết với nhau chặt chẽ, ý tưởng cũng cực kỳ mới mẻ, phù hợp với thị hiếu của AZ.
Chủ tịch David nhìn hắn kinh ngạc.
- Thật sự rất hoàn hảo.
Phúc Tử Minh khẽ mỉm cười.
- Ngài quá khen rồi.
Đúng như lời Tĩnh Húc nói hôm trước, dự án lần này anh để Phúc Tử Minh là người thuyết trình. Lúc hắn cầm bản thảo bước vào đã khiến cho hội trường bên AZ một phen náo loạn, một số người bắt đầu ghé tai nhau thì thầm.
Đó chẳng phải là Phúc Tử Minh sao?
Cậu ta là tổng giám đốc của BT mà.
Không phải BT đã thay tổng giám đốc sao?
Kim gia qua lại với chợ đen đã bị phá sản phải không?
Suỵt, coi chừng cậu ta nghe thấy.
Phúc Tử Minh đứng ở trên bục thuyết trình, những lời bàn tán bên dưới ít nhiều cũng lọt vào tai hắn. Hắn biết bọn họ đang nói gì, đang bàn tán về hắn ra sao. Thế nhưng, đây lại chẳng phải là lúc hắn bận tâm về chuyện đó.
Nhắm mắt định thần lại, ánh mắt của Lục Hạo Hiên lại hiện ra ở trong đầu.
Tại sao anh không cho bản thân mình một phần nghìn cơ hội chứ?
Phúc Tử Minh đột ngột mở mắt, đúng vậy. Đây không phải lúc hắn cần bận tâm tới chuyện người khác bàn tán về hắn ra sao, đây là thời khắc để hắn bắt lấy một phần nghìn cơ hội của mình. Cho nên, nếu như đây là cơ hội duy nhất, hắn tuyệt đối sẽ không vì bất cứ điều gì mà bỏ qua cơ hội này.
Phúc Tử Minh mở bản thảo trước mặt, gật đầu ra hiệu cho thư ký Hồng bật màn hình máy chiếu. Cố gắng điều hòa nhịp thở, Phúc Tử Minh nhìn thẳng các đối tác, tự tin thuyết trình.
- Sau đây tôi xin trình bày kế hoạch cho dự án sắp tới.
Trong phòng bắt đầu an tĩnh trở lại, Phúc Tử Minh tập trung thuyết trình, càng nói càng dẫn dắt đối tác theo mạch của dự án, những người bên dưới tuy vẫn còn hiếu kỳ trong lòng nhưng đã bắt đầu phải nhìn nhau gật đầu công nhận.
Dự án kết thúc thành công, Phúc Tử Minh ở lại thu xếp tài liệu. Giám đốc AZ cố tình nấn ná ở lại, sau khi chờ cho mọi người ra khỏi phòng gần hết mới tiến tới gần Phúc Tử Minh, bắt lấy khủy tay hắn kéo lại nghi hoặc hỏi.
- Cậu là... tổng giám đốc Phúc Tử Minh của BT phải không?
Đáp lại anh chỉ khẽ cười.
- Tôi là Phúc Tử Minh, nhân viên đội A phòng chiến lược công ty BH, rất vui vì ngài đã chấp nhận bản kế hoạch của tôi hôm nay.
Phúc Tử Minh nói xong, không bận tâm tới khuôn mặt đang ngây ra của giám đốc AZ liền xoay người bước ra khỏi phòng. Tĩnh Húc đã đứng sẵn ở bên ngoài, nhìn thấy hắn liền may mắn chạy tới vỗ vai.
- Tiểu tử nhà cậu thật là khá đấy, lại có thể giúp BH dành được dự án này.
Phúc Tử Minh khẽ cười.
- Do tôi gặp may thôi.
Tĩnh Húc biết Phúc Tử Minh chỉ là nói một câu cho có lệ, con người hắn không phải là gặp may mà chính là tài năng thật sự.
Phúc Tử Minh trở về phòng làm việc không được bao lâu, thư ký Hồng đã đẩy cửa phòng hắn tìm.
- Phúc Tử Minh?
Phúc Tử Minh ngẩng đầu nhìn cô.
- Chuyện gì vậy?
Thư ký Hồng không bước vào mà chỉ đứng ở ngoài cửa.
- Chủ tịch gặp cậu.
Phúc Tử Minh đứng dậy bước ra ngoài.
- Được.
Bóng hắn vừa khuất sau cánh cửa, mọi người trong phòng đã thay nhau bàn tán.
- Chủ tịch tìm Tử Minh?
- Chắc là vì bản kế hoạch của cậu ấy rồi.
- Nghe nói bản kế hoạch đó được chính giám đốc bên AZ công nhận.
- Không tin được cậu ấy chỉ làm bản kế hoạch đó trong một đêm.
Phúc Tử Minh theo thư ký Hồng tới phòng chủ tịch, cô bước vào trước, khẽ cúi người.
- Chủ tịch, anh ấy đã đến.
Chủ tịch David gật đầu, thư ký Hồng cúi người khẽ chào rồi biết ý đi ra ngoài đóng cửa lại. Phúc Tử Minh liếc nhìn, ngay cả thông dịch viên bên cạnh chủ tịch cũng không ở