Vương Đại Vệ hất mặt nhìn Hứa Giai Thành, ra lệnh như đang nói với kẻ bề tôi, giọng điệu đầy kẻ cả.“Là tên giảng viên khốn khiếp này! Hắn ta dám bao che cho đứa sinh viên ngỗ ngược hắt nước bẩn vào người con gái cưng của tôi.”“Vâng, tôi sẽ xử lý ngay. Ông Vương, mời ngồi xuống uống miếng nước cho bình tĩnh lại ạ!”“Nếu như ông không xử lý thỏa đáng thì đừng trách tại sao Vương Đại Vệ này tàn nhẫn.”, Vương Đại Vệ hừ mũi sau đó đủng đỉnh đi về chiếc ghế sô pha lớn ở giữa phòng ngồi phịch xuống.Đoàn Chính Hưng dĩ nhiên không bao giờ vì 1 giảng viên nhỏ nhoi vừa mới vào mà làm dám đắc tội với cổ đông lớn của trường như Vương Đại Vệ nên nôn nóng kéo Hứa Giai Thành ra ngoài hành lang. Ánh mắt của Đoàn Chính Hưng đầy âm hiểm nhìn Hứa Giai Thành như nhìn 1 tên tội phạm, ông ta gằn giọng.“Ban nãy cậu đã làm gì ông Vương hả, có biết ông ta là cổ đông lớn nhất của trường chúng ta hay không? Mau đi đến cúi đầu mà xin lỗi ông ta ngay cho tôi. Nếu như khoản tiền đầu tư vào trường hằng năm bị giảm sút thì 1 giảng viên nhỏ nhoi như cậu có gánh nổi hay không hả? Mới vào mấy ngày mà cậu đã gây chuyện rồi.”Hứa Giai Thành khoanh tay trước ngực, thản nhiên nhìn vẻ hèn mọn như 1 con chuột cống của Đoàn Chính Hưng.“Ông muốn tôi xin lỗi Vương Đại Vệ sao, có cần dập đầu cầu xin hay không?”Đoàn Chính Hưng không biết đó là 1 lời nói mỉa mai nên gật gật đầu tán thành, còn ra vẻ mình đang muốn tốt cho Hứa Giai Thành.“Nếu cậu có thành ý như vậy thì càng tốt, có thể ông Vương sẽ cảm thấy vui lòng hơn mà tăng khoản đầu tư hơn chăng! Nhanh nhanh đi đến đó đi.”, Đoàn Chính Hưng khoát tay ra hiệu cho Hứa Giai Thành.“Ông ta đầu tư cho trường này 1 năm bao nhiêu tiền?”“Cậu hỏi vấn đề này làm gì, chuyện này cũng không đến lượt cậu quản?”, Đoàn Chính Hưng cau mày khó chịu đẩy mục kỉnh trên sóng mũi của ông ta khi thấy Hứa Giai Thành còn ngần ngừ chưa chịu rời đi.“Nếu tôi có thể tăng gấp 5 lần khoản đầu tư cho trường này thì thế nào?”Đoàn Chính Hưng gập bụng cười đến mức giàn giụa nước mắt, ông ta chỉ tay vào mặt Hứa Giai Thành mà bỉ bôi chế nhạo.“Cậu nói giỡn cái quái gì thế? Nếu có ngần đấy tiền thì cậu còn đến đây làm công hay sao? Chẳng phải nên trực tiếp mua cái trường này rồi lên làm Chủ tịch hội đồng quản trị chẳng phải hơn à?”Hứa Giai Thành có vẻ như không hề phiền lòng vì thái độ sỉ nhục của Đoàn Chính Hưng, anh gật gù suy nghĩ, tựa như nhận ra vấn đề gì đó quan trọng.“Ông nói cũng có lý, tôi sẽ mua cái trường này!”Đoàn Chính Hưng nhìn Hứa Giai Thành lom lom như nhìn 1 kẻ điên, lần này ông ta không cười nữa, ông ta lầm bầm trong miệng.“Không hiểu sao 1 kẻ thần kinh như cậu lại có thể được nhận vào làm đấy! Tôi nhất định sẽ truy