Trần Quốc Hưng kéo theo Tống Như Ngọc lên một chiếc trực thăng, Nam Tư Uyển, Đổng Trác cõng theo Mị Linh Nhi cũng trèo lên theo, còn ba người khác leo lên chiếc khác, Trần Quốc Hưng nhanh chóng khởi động trực thăng, vừa khởi động vừa hô lớn chỉ cách thức khởi động trực thăng cho Ngô Hạ đang ngồi ở vị trí điều khiển chiếc trực thăng còn lại, tuy có tiếng động cơ những dưới dương lực của Trần Quốc Hưng, âm thanh của hắn vẫn vang to truyền tới tai Ngô Hạ, từ từ chiếc trực thăng của Trần Quốc Hưng điều khiển bay lên, Trần Quốc Hưng cũng khẽ thở nhẹ trong lòng, nơi này trọng lực lớn hơn ở Địa Cầu hắn lo lắng trực thăng không bay lên được nhưng may mắn trực thăng vẫn có thể bay khỏi mặt đất, tuy nhiên tốc độ cùng độ cao bị trọng lực ảnh hưởng, tốc độ bay cũng không thể so sánh với Địa Cầu.
Chiếc máy bay của Ngô Hạ cũng thành công cất cánh, Trần Quốc Hưng âm thầm gật gù, Ngô Hạ này thông minh hơn người, nói một lần vậy mà lại làm được, hắn lúc trước học cũng mấy mấy tháng thời gian mới thành thạo, Ngô Hạ điều khiển trực thăng lúc đầu còn bay nghiêng ngả, nhưng chỉ mất một ít thời gian liền ổn định.
“ TIÊU HUYNH, KHI RA NGOÀI HUYNH NHẤT ĐỊNH PHẢI BÁN CHO TA CÁI THỨ NÀY, QUÁ THẦN KÌ.
”
Ngộ Hạ thích thú ngồi trên ghế lái điều khiểm trực thăng, còn ngoác miệng về phía trực thăng của Trần Quốc Hưng mà hét lớn, Trần Quốc Hưng không để ý tiếp tục điều khiển trực thăng bay về hướng ngọn núi đặt kiến trúc Cổ Thần Miếu.
Trần Quốc Hưng cũng chẳng định lấy ra mấy thứ này, nhưng tình thế bất đắc dĩ cộng thêm ở dưới mặt đất cũng chẳng có mấy đồ tốt, nguy hiểm thì cũng không ít, vì thế hắn quyết định lôi ra mấy thứ đồ mang theo từ quê nhà.
“ Đổng Trác ngươi chú ý một chút ta dạy ngươi lái.
”
Trần Quốc Hưng đem cách thức lái trực thăng cho Đổng Trác, giảng giải một hồi rồi chốt hạ.
“ Ngươi nhớ hết chưa?”
“ Ta còn chưa nhớ hết.
”
“ Ta nhớ hết rồi.
”
Đổng Trác lắc đầu không thể tiếp thu hết trong một lần những thứ mà Trần Quốc Hưng vừa dạy, Nam Tư Uyển ở một bên thì gật đầu lên tiếng, Trần Quốc Hưng khẽ liếc qua Nam Tư Uyển rồi nói.
“ Được giao máy bay cho ngươi.
”
Trần Quốc Hưng rời khỏi ghế lái giao cho Nam Tư Uyển, nhanh chóng trực thăng dưới sự điều khiển của Nam Tư Uyển bay một cách ổn định, Trần Quốc Hưng kéo theo Tống Như Ngọc nhảy xuống khỏi trực thăng.
“ Ta yểm trợ các ngươi.
”
Khoảng cách từ trực thăng cách mặt đất cũng chỉ hai mươi mét,