Huyền Ma hai chân run run đứng không vững, vẻ mặt như táo bón vậy, Nguyên Long, Tiểu Yêu đều nhìn lừa đen bằng ánh mắt khâm phục, ngươi nhìn xem đã từng có kẻ nào dám đá vào trứng của Yêu Đế bao giờ chưa? Có kẻ nào có thể làm được chuyện này, chắc có lẽ lừa đen là kẻ đầu tiên của Nam Châu có thể làm chuyện kinh hãi như vậy.
Cả hai còn đang ngơ ngác khâm phục thì từ dưới biển Trần Quốc Hưng đã lềnh bềnh nổi lên, Trần Quốc Hưng vết thương đã lành nhưng mặt mũi thì tái mét do bị thương tổn, vết thương ở bên ngoài không đáng ngại nhưng ở bên trong lục phủ ngũ tạng cùng linh mạch của hắn bị thương không nhẹ, con rùa già kia quả nhiên mạnh mẽ, không biết nếu ở trạng thái đỉnh phong con rùa kia còn mạnh tới mức nào.
“Không chết? Nhân tộc ngươi xứng đáng làm nhân nô cho ta, thế nào nêu ngươi đồng ý làm linh nô cho ta thì ta tha mạng cho các ngươi.”
Huyền Ma chân vẫn run run nhưng vẫn chắp tay ra sau đít tạo thành hình tượng cao nhân, Trần Quốc Hưng nhìn lên bầu trời bất giác lộ ra nụ cười cổ quái.
“ Dốt cuộc cũng có rồi.”
“Oành.”
Một đạo diệt kiếp to như cái thùng phi đánh xuống, mục tiêu của nó là Huyền Ma, Trần Quốc Hưng cùng đám Nguyên Long đều đã chạy ra phía xa, chớp mắt Huyền Ma dùng vẻ mặt ngơ ngác nhìn lên đạo diệt kiếp đánh xuống.
“Đây là? Tại sao lại có lôi kiếp đánh xuống.”
Huyền Ma vẫn chưa hiểu chuyện gì sảy ra nhưng cũng vẫn phản ứng kịp, hư ảnh Huyền Vũ xuất hiện chặn lại diệt kiếp.
Ở phía xa xa Trần Quốc Hưng nhăn mặt, cái đám diệt kiếp này lâu như vậy không tới là vì súc tích lượng lượng cơ à, nhìn diệt kiếp to như cái thùng phi thế kia Trần Quốc Hưng cũng nuốt không trôi, từ khi bia trấn thiên bị phá vùng trận pháp kết giới do Nhậm Thiên Nam bố trí cũng bị phá, diệt kiếp cuối cùng cũng đánh xuống, Trần Quốc Hưng còn tưởng diệt kiếp nó không bắt sóng được con rùa già kia, thì ra là súc tích lực lượng, cái này giống như tập trung lôi điện ở một vùng rộng lớn kéo hết tới đây để đánh con rùa già này vậy, mà cũng đúng ai bảo con rùa già này cường đại cơ chứ.
Huyền Vũ hư ảnh bị diệt kiếp đánh tan, Huyền Ma lĩnh trọn một đạo diệt kiếp.
“ A...”
Thanh âm thảm thiết vang lên, lôi điện màu đỏ bao phủ một vùng rộng lớn, Trần Quốc Hưng đứng ở xa nhìn một màn này cũng không nhịn được mà khen ngợi.
“Đẹp, một vẻ đẹp có vẻ hơi đau.”
Diệt kiêp dần dần tán đi, Huyền Ma đã hóa thành bản thể, một con rùa đen lớn, lúc này trên người không ngừng bốc khói nghi ngút như vừa được nướng trong lò vi sóng đem ra vậy, Huyền Ma vẻ mặt co lại vẫn chưa hiểu vì sao lại có đạo lôi kiếp khủng bố đánh xuống như vậy, còn chẳng kịp thở Huyền Ma đã chui tọt cả đầu cả chân vào trong mai rùa, trên trời diệt kiếp đã tiếp tục đánh xuống.
“ Ầm ầm ầm...”
Mười mấy đạo diệt kiếp thô to đánh xuống liên tục, cái này làm cho da đầu của đám Trần Quốc Hưng cũng run lên, cái này cũng quá khủng bố rồi, dường như diệt kiếp muốn giết chết con rùa già này vậy, không chết không được.
Ở bên trong mai rùa Huyền Ma khóc không ra nước mắt, chẳng hiểu chuyện gì đang sảy ra, thậm chí mai rùa ở dưới diệt kiếp đã xuất hiện những vết nứt.
Ở trên trời liên tục có những đạo diệt kiếp đánh xuống lên tục, lừa đen mở miệng đếm.
“Một, hai, ba, bốn, năm...!hai mươi ba, ơ hết rồi.”
Trần Quốc Hưng cũng há hốc cả mồm, trong lòng thì vui vẻ, chắc chắn con rùa già kia không bị đánh chết cũng bị đánh cho gần chết, đây chính là ông trời giúp.
Không còn diệt kiếp đánh xuống, đám người Trần Quốc Hưng nhìn nhau rồi chạy qua đó, một vùng biển lớn bị đánh thành một cái hố lộ ra cả đáy biển, nước cũng bị đánh cho bốc cháy lên cả những ngọn lửa màu đỏ vẫn còn đang bốc cháy lập lòe, ở một cái hố lớn một mai rùa to bằng ai bàn tay đen thui nằm ở giữa hố, Trần Quốc Hưng mở liên thiên nhãn nhìn một cái.
“ Vẫn còn sống.”
Trần Quốc Hưng cũng phải hít một hơi khí lạnh, sinh mệnh của Huyền Ma thật kinh khủng, vậy mà ở dưới hai mươi mấy đạo diệt kiếp vẫn còn sống