Khi chui vào bên trong, Trần Quốc Hưng ngẩn tò te vì cảnh tượng trước mặt, hắn ngơ ngác nhìn xung quanh, cảm giác như bản thân đang ở trong một đường hầm ánh sáng mờ ảo, xung quanh là một mảnh hỗn loạn, đen đặc mờ mịt.
Phía xa xa là một tinh cầu màu xanh.“ Con mẹ nó chứ !”Hắn quay lại nhìn thì thấy phía sau lớp bong bóng màu sắc vẫn còn chỉ ở ngay sau lưng, lại quay đầu lại nhìn tinh cầu phía xa xa, hẳn không biết là tinh cầu đó có phải trái đất hay không, nhìn từ xa hắn có cảm giác nó như trái đất vậy, nhưng xung quanh chỉ có duy nhất chỉ có một tinh cầu vì vậy hắn gạt bỏ cái duy nghĩ tinh cầu kia là trái đất, vậy tinh cầu kia hẳn là Côn Luân Giới, mẹ nó sao cứ có cảm giác kí ức của cái tên tu sĩ mà hắn sưu hồn được thuộc loại não bò vậy nhỉ ? Kiểu cái tên này thuộc dạng ngày xửa ngày xưa theo chủ nghĩa trái đất hình vuông vậy, không biết cái vẹo gì ra hồn.Trần Quốc Hưng không nghĩ thêm nữa, chân phát lực chạy lao vút bên trong đường hầm, nhìn thì gần nhưng hẳn phải chạy hơn 2 tiếng đồng hồ cật lực mới gần đến nơi, ở đầu đường hầm ánh sáng cũng có một lớp bong bóng màu sắc, Trần Quốc Hưng hít một hơi sâu, dán ẩn thân phù lên người, thu liễm khí tức .Từ từ thò đầu qua lớp bong bóng, quan sát một lúc mới thở phù một hơi, cũng giống như đầu bên kia, đầu bên này chỉ thiết lập một trận pháp ẩn nấp chứ không hề có người canh gác, hắn mặc kệ là tại sao người của gia tộc kia không canh gác, như vậy càng tốt, càng dễ dàng làm việc.Đi ra khỏi lớp bong bóng ra bên ngoài, Trần Quốc Hưng giật mình, linh khí ở đây nồng nặc hơn rất nhiều so với địa cầu, tuy là mỏng manh nhưng hầu như chỗ nào cũng có, hắn hít một hơi cảm giác sảng khoái toàn thân.
Thiên Địa Ấn trong tử phủ thần cung quay nhanh hơn, linh khí thiên địa bị hút vào một mảng lớn.Nơi này cũng là một dãy rừng núi lớn, theo kí ức sưu hồn hắn xác định một chút rồi chạy lao đi.Trên đường chạy đi hắn gặp vài dược liệu khá tốt, hắn cũng không ngại ngần thi hành chính sách, cướp sạch cướp hết không chừa lại một thứ gì, đem ra ngoài đem chồng ra sau vườn nhà, để cho người thân của hắn dùng cũng cực kì tốt.Đến khi trời tối, hắn đứng ở một ngọn núi cao, nhìn về phía một khu dãy nhà cổ đang len lỏi trong ánh đèn điện, khoé miệng hắn giật giật, lẩm bẩm.“ Lại có điện có đèn cơ à, hazz mình cứ nghĩ là tối cổ từ mấy trăm nay trước chứ !”Trong gia tộc kia còn có cả gia chủ có tu vi Tiên Thiên Trúc Cơ Kỳ, trưởng lão Luyện Khí Hậu Kỳ đỉnh phong cũng có 7 người, là thế lực lớn nhất ở vùng này, người thường ở đây cũng có hơn 20 nghìn người, một khu coi như là một thành phố ở đây chứ chẳng đùa.Đưa tay xoa xoa cằm, lẻn vào gia tộc kia ăn trộm hay tiến vào sâu hơn tìm hiểu nhỉ, chỉ còn 10 ngày thời gian nữa là khe hở sẽ khép lại, việc quan trọng hàng đầu bây giờ của hắn là tìm nguyện liệu luyện chế Trúc Cơ Đan, hoặc kiếm luôn được Trúc Cơ Đan lại càng tốt, phương pháp luyện Trúc Cơ Đan ở trong truyền thừa cũng đã có, bất quá nếu để hắn luyện chế phần trăm thành công chỉ có 1 thành, bởi vì hắn còn chưa có tạo nghệ trên phương diện luyện đan, nói 1 thành là còn cao, chứ ngay cả nửa thành hắn cũng không dám chắc.“ Đau đầu thật.”Ngồi luôn xuống đất, bắt đầu suy nghĩ, kí ức sưu hồn được của tu sĩ trung niên không hề có thông tin về thế lực lớn ở gần đây nhất, tên tu sĩ từ khi sinh ra lớn lên chỉ quanh quẩn tu luyện ở trong phạm vi của gia tộc thông tin cũng rất đần độn, biết vậy lần trước hắn túm đầu tất đám kia sưu hồn bây giờ thì đỡ đau đầu rồi.Lại suy nghĩ đến ưu thế của bản thân, có lẽ là công pháp tu luyện đỉnh cấp nhất ở thế giới này, truyền thừa thuộc dạng trâu bò, vậy bây giờ mà đánh hết sức với Tiên Thiên Trúc Cơ Kỳ, không biết là có ăn nổi không nhỉ ? Lại móc cặp Âm Dương song đao ra sờ sờ, là răng nanh của Yêu Vương độ cứng cỏi sắc bén thì không cần phải bàn, nghĩ nghĩ một lúc hắn mới ngẩn ra, ngoài cặp song đao hình như hắn chẳng còn cái vẹo gì có tính uy hiếp lớn thì phải, thở dài một hơi hắn cảm thấy bất đắc dĩ không thôi.“ Mẹ nó cùng lắm đánh không lại, ông đây chạy.”Mị Ảnh Khinh Thân Thuật là công pháp bên trong chuyền thừa chắc thuộc dạng trâu bò, hẳn là có thể chạy thoát được, nghĩ nghĩ cuối cùng hắn quyết định đi ăn trộm trước, sẵn tiện tìm hiểu thêm thông tin.Chạy hướng về khu nhà một cách nhanh nhẹn, cách mấy trăm mét, hắn ẩn dấu hơi thở thật kĩ, rồi từ từ lẻn vào bên trong, thỉnh thoảng cũng có 2 người tay cầm kiếm, mặc trên người bộ đồ kiểu ngày xưa, rất giống mấy võ hiệp trên phim Trung Quốc.Ẩn nấp một hồi khi 2 người canh gác đi qua, hắn mới mò ra cẩn thận đi vào bên trong, sơ đồ của khu nhà này hắn cũng đã nắm rõ từ kí ức của tên tu sĩ trung niên, ở cuối khu nhà có một ngọn núi cao là nơi ở của tộc trưởng, các trưởng lão phân phối ở khắp nơi.Nheo mắt nhìn dây điện cùng bóng đèn khoé miệng hắn giật giật, có lẽ lần trước ra bên ngoài đám người kia mang về một số đồ bên ngoài, có lẽ điện ở đây là dùng máy phát điện mini lắp đặt ở suối nhỏ.Tìm một cây cao hắn nhảy lên, mở Thiên Nhãn nhìn xung quanh, đếm sơ sơ trong tầm mắt của hắn cũng phải có đến hơn 100, tu sĩ thì chỉ có 20 người, tất cả đều là Luyện Khí Kỳ, tuy tu vi chênh lệch nhau rất nhiều nhưng mà hắn bị vây công không chết cũng mất nửa cái mạng, phải cẩn thận mới được.Nheo mắt nhìn về phía một căn nhà còn sáng đèn Trần Quốc Hưng cười cười.
Có một người phụ nữ khoảng 30, không hề có tu vi nhưng nhan sắc lại cực kì gợi cảm, đang ngồi thẫn thờ ở mép giường, trên mặt lộ vẻ chờ mong, hắn dùng chân cũng biết là đang chờ người tình đến, hắn quyết định phi qua đó nhìn rình trộm, bởi kinh nghiệm xem phim nhiều, hắn đoán khi người ta xx xong thường hay tâm sự truyện quan trọng trong nhà, chính hắn kho xin phép vợ ra ngoài cũng là khi xx xong mới nói, kinh nghiệm xương máu từng trải.Ngó nghiêng căn nhà cổ hắn nhăn nhở cười, tay búng một hòn đá bắn vào cửa chính, lập tức người phụ nữ giật mình rồi khẽ đi ra mở cửa chính, nhân lúc đó hắn mở cửa sổ chui tọt vào