Nguyên ngày hôm sau Trần Quốc Hưng hắn không hề rời khỏi phòng, dùng một ngày thời gian hắn cũng đã chắp nặn đủ thứ để tạo thành một phương pháp rèn luyện tinh thần bổ sung vào Nguyệt Âm Quyết.
Buổi tối đi ra gọi Naccy lên phòng đưa cho Naccy cái ipad nói.
“ Đập chuột đi, tập chung tinh thần đập đừng có đập xịt con nào cả.”
Naccy cười hì hì gật đầu cũng không hỏi nhiều mà tập chung chơi trò đập chuột, càng lên cao tốc độ thò thụt của mấy con chuột càng ngày càng nhanh khiến cho Naccy cũng phải nhanh tay hơn, tay cũng đã hoá thành những đạo tàn ảnh trên màn hình chiếc ipad.
Hai tiếng tập chung chơi trò đập chuột cuối cùng Naccy đã vượt qua mốc cuối cùng liền nhảy lên ôm lấy Trần Quốc Hưng nói.
“ Thấy em giỏi không?”
“ Một con gà!!!”
Hắn bĩu môi nói, Naccy liền hừ lạnh thò tay vào eo hắn làm hắn la lên oai oái.
“ Tập chung đi nào không nghịch nữa.”
Rồi Trần Quốc Hưng nhổ một sợi tóc đặt xuống một mặt bàn, đưa tay lên xoa xoa cằm nói với Naccy.
“Tập chung tinh thần vào mi tâm, tưởng tưởng như có một bàn tay vô hình nắm lấy sợi tóc, cho đến khi nào em nâng được cọng tóc đó bay lên thì gọi anh, tập đi anh đi ngủ đây.”
Naccy trề môi nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi đó tập luyện còn Trần Quốc Hưng thì chạy đi bế con bé Thiên Anh hai bố con ôm nhau ngủ mặc kệ Naccy đang trợn mắt nhìn chằm chằm vào sợi tóc.
Sáng hôm sau Trần Quốc Hưng bị con gái móc lỗ mũi gọi dậy, hắn liền ôm lấy con bé Thiên Anh nâng lên.
“ Yêu con gái bố quá.”
Hai bố con cười khanh khách với nhau một lúc hắn mời quay ra nhìn Naccy thì thấy đang ngủ chảy dãi trên mặt bàn thì lắc đầu.
“ Nhìn mẹ lười của con kìa!”
Con bé Thiên Anh dùng đôi mắt to tròn nhìn Trần Quốc Hưng rồi lại nhìn qua Naccy mồm bập bẹ nói.
“ Baba…mama…mama…”
Trần Quốc Hưng cười toe toét vì con gái của thông minh hơn người, sau đó mới bế Naccy lên giường đắp chăn cho cô vợ nhỏ, bế con bé Thiên Anh đi xuống nhà liền thấy ông già Norl đang ngồi ở phòng khách trên tay là một tờ báo, hắn liền nói.
“ Nhanh như vậy ông đã đột phá Luyện Khí Tầng 8 rồi.”
Trần Quốc Hưng ngao ngán thở dài hắn mất mười mấy năm mới có thể tu luyện đến Luyện Khí Tầng 9 còn ông già Norl thì chỉ vừa được hơn 1 năm, quả thật giữa người với người nó quá khác biệt, hắn muốn tự sát luôn cho đỡ phải đau lòng.
Ông già Norl buông tờ báo nhìn Trần Quốc Hưng cười nói.
“ Là do mấy viên linh thạch cháu cho ta nên mới đột phá Luyện Khí Tầng 8 không lâu haha…”
Sau đó Trần Quốc Hưng đưa cho ông già Norl một viên Trúc Cơ Đan hắn đoán với tư chất Mộc Linh Căn Cực Phẩm thì chỉ cần một viên Hạ Phẩm Trúc Cơ là có thể đột phá thành công, hắn thì giữ lại ba viên phòng ngừa một viên không đủ để hắn đột phá thì phải dùng hai viên không được nữa liền ba viên.
“ Khi đột phá Trúc Cơ Kỳ cháu nói là có thể sống đến 150 tuổi hay sao?”
Ông già Norl cầm cái lọ nhỏ chứa viên Trúc Cơ Đan lắc lắc rồi hỏi hắn, Trần Quốc Hưng gật đầu nói.
“ Vượt qua được thiên kiếp, tẩy rửa cơ thể sinh mệnh liền thăng hoa hẳn là ông có thể sống được khoảng hơn 140 tuổi còn cách 150 đến 10 năm ha ha…”
Ông già Norl năm nay cũng đã ngoài 70 theo mức bình thường thì đến tuổi xuống lỗ rồi, nhưng bây giờ lại sống thêm được 70 năm nữa ai mà chẳng kích động, trên đời này kẻ thích chết hiếm lắm đa số là đều muốn sống thật lâu sống thật tốt.
Trần Quốc Hưng thoáng thở dài khi nghĩ đến mẹ đến ông ngoại bà ngoại, họ không có Linh Căn để tu luyện hắn cũng không có cách để thăng hoa sinh mệnh của họ lên, Thái Dương Quyết và Nguyệt Âm Quyết dù sao cũng chỉ là môn công pháp rèn luyện cơ thể cao cấp hơn công pháp cổ võ bình thường, không thể thăng hoa được sinh mệnh giống như công pháp tu tiên được, ngay cả Hằng cùng Naccy trăm năm cũng sẽ nằm xuống với