Sau một hồi tìm kiếm những thứ còn sót lại, Trần Quốc Hưng khẳng định là có một kẻ nào đó đã bố trí một trận pháp huyết tế hơn 10 triệu sinh mạng, còn tác dụng của trận pháp hắn cũng mơ hồ không rõ…
Một ngày sau hắn đã trở về nhà, hắn lo sợ nếu như một ngày nào đó sảy ra biến cố tương tự như ở Thành Đô hắn sẽ mất hết tấ cả, vì vậy kế hoạch của hắn cần phải thực hiện nhanh chóng, ở nhà mấy hôm chuẩn bị rất nhiều thứ linh tinh rồi lại tiếp tục đi.
Hắn đem rất nhiều thứ linh tinh lên hòn đảo mà lần trước phát hiện được, hắn đặt tên cho hòn đảo là Tiên Đảo.
Đến gần Tết hắn mới qua Mĩ đón hai mẹ con Naccy về Việt Nam ăn tết, mặc kệ ông già Norl và bố vợ Ro cứ lải nhải hắn phất tay đóng hai lão già đó lên tường rồi mang Naccy và con gái đi.
“ Anh đối xử với ông và bố em như vậy sao?”
Naccy ngồi ở ghế máy bay cười hì hì gục đầu vào vai hắn trách cứ, Trần Quốc Hưng bế con bé Thiên Anh trong lòng để mặc cho con bé móc mũi mình mà nói.
“ Ai bảo hai người đó không cho anh đón em về Việt Nam.”
Naccy cười hì hì không nói tiếp một lúc sau mới nhớ đến chuyện gì quay sang chọc chọc hắn nói.
“ Mà bố em bắt đầu bàn giao việc tập đoàn cho em rồi.”
Trần Quốc Hưng nhíu mày suy tư một lúc rồi nói.
“ Không được, để anh nói chuyện với bố, chúng ta không cần phải tự mình làm việc anh sẽ có cách, trở thành một kẻ đứng sau màn là được rồi.”
Naccy nhìn hắn một lúc rồi cũng gật đầu gục đầu vào vai hắn thủ thỉ.
“ Em cũng không muốn tiếp quản tập đoàn, em muốn ở nhà làm một người vợ đúng nghĩa, chăm sóc cho anh chăn sóc cho con.”
Trần Quốc Hưng gật đầu, danh tiếng quyền lực đối với hắn bây giờ không còn quan trọng.
Xe ô tô vừa về đến cổng con Đen đã nhảy ra mở cổng vui vẻ quẫy đuôi.
“ Đại Ca.”
Trong đầu Trần Quốc Hưng vang lên âm thanh hơi ngọng của con Đen, hắn gật đầu hỏi.
“ Có gì bất thường không?”
Con Đen lắc lắc đầu biểu thị, con bé Thiên Anh ở trong lòng hắn thấy con Đen hai mắt sáng rực cứ bô bô cái miệng gào thét hai tay hướng về con Đen điệu bộ thích thú, Trần Quốc Hưng mỉm cười nói.
“ Con gái tao nó muốn mày chơi cùng.”
Con Đen đôi mắt cũng nhìn chằm chằm vào cô chủ nhỏ, miệng khẽ sủa nhẹ đứng dậy đi bằng hai chân sau chồm lên hai chân trước dơ dơ, hắn thở dài trong lòng ý gì đây, muốn bế con bé Thiên Anh luôn cơ à, Trần Quốc Hưng không tin tưởng với con Đen, đến ngay cả hắn một Trúc Cơ cũng lõng nga lóng ngóng bế con bé còn sợ rơi, hắn không hề yên tâm với con Đen.
“ Lại đây với bà nào, nhớ cục cưng của bà quá.”
Đúng lúc này mẹ hắn đi ra, hắn cùng Naccy đều lên tiếng chào.
“ Mẹ.”
“Tao không tin tưởng mày được.”
Trần Quốc Hưng truyền âm nói với con Đen làm bó ỉu dìu xuống sủa lên 2 tiếng, con bé Thiên Anh thấy bà nội thì mở đôi mắt to tròn há cái miệng ra cười bập bẹ nói.
“ Mama…mama…”
Trần Quốc Hưng dở khóc dở cười thơm lên má con bé Thiên Anh nói.
“ Gọi là Bà chứ con.”
Con bé Thiên Anh đôi mắt to tròn quay lại nhìn hắn một lúc rồi lại quay qua mẹ hắn.
“ Baaaa….Bàaaa.”
Làm mẹ hắn cười không ngoác được miệng bế lấy con bé Thiên Anh từ tay hắn, rồi quay qua Naccy nói.
“ Đi xa về mệt lên phòng nghỉ đi con.”
Naccy cười cười vâng dạ rồi cũng đi vào trong nhà cùng mẹ hắn, Trần Quốc Hưng cười cười gãi mũi, mẹ biết chuyện hắn trốn học nên mà cạch mặt hắn luôn rồi, lúc nào phải đánh sưng mông Hằng mới được vì cái tội không giữ được bí mật quân sự.
Nhìn qua con Đen thì nhận ra nó đã là một con Yêu Quái Trung Kỳ thì cũng gật gù cảm thán, Yêu Quái Trung Kỳ tương đương với nhân loại Luyện Khí Trung Giai tốc độ tu luyện quả nhiên cũng không chậm, bình thường mà nói quá trình tu luyện của Yêu Thú chậm hơn nhân loại rất nhiều nhưng nếu trong cùng cấp bậc Yêu Thú sức chiến đấu cao hơn nhân loại một bậc.
Nói chuyện với con Đen một lát nó mới khoe mẽ là lĩnh