Thiếu nữ xinh đẹp lông mày hơi nhăn lại một cái, Trần Quốc Hưng tim trong lồng ngực liền nhảy cha cha, không phải gu âm nhạc ở dị giới nó khác bọt so với Địa Cầu đó chứ, kiểu này thì hắn đăng xuất thật rồi, khẽ nuốt một ngụm nước bọt đánh ực.
Thiếu nữ dùng đôi mắt tím nhìn Trần Quốc Hưng rồi khẽ mỉm cười nói.
" Ngươi có thể dạy ta hay không ?"
Trần Quốc Hưng khẽ thở phào một hơi, sau đó nhướn mày ướn ngực chắp tay ra sau đít bộ dạng cao nhân liếc mắt nhìn thiếu nữ một cái nói.
" Với điều kiện ngươi không thể giết ta !"
Thiếu nữ bật cười, tiếng cười như chuông bạc cực kì êm ái, Trần Quốc Hưng như bị thôi miên bởi tiếng cười của thiếu nữ, ngẩn tò te ra mà ngắm nhìn.
" Điều này còn phải xem xét.
"
Thiếu nữ cười cười ý vị nói, Trần Quốc Hưng khẽ thở dài người ta là dao thớt còn mình chỉ là con cá nhỏ, muốn chém muốn giết tuỳ ý người ta, hắn khẽ thở dài rồi bắt đầu dạy cảm âm bài Tay Trái Chỉ Trăng cho thiếu nữ, không dạy thì người ta chém cho một kiếm là xong đời, thiếu nữ này thông minh hơn người chỉ một lần liền ghi nhớ bắt đầu đưa sáo lên thổi, Trần Quốc Hưng chán nản nằm lăn luôn ra đất vắt chân lên nhau miệng ngậm cỏ, hắn trong lòng đang tính toán diễn một vai diễn chính nhân quân tử, hắn biết những thiếu nữ xinh đẹp nhất định sẽ có lòng tự cao về vẻ đẹp của mình, đều nghĩ nam nhân đều mê đắm vẻ đẹp của nàng, thì hắn phải diễn một vai ngược lại thì mới có hiệu quả, sau đó bám chân thiếu nữ này chạy tới tu chân giới mới được.
Khi tiếng sáo vừa dứt thiếu nữ quay sang nhìn Trần Quốc Hưng đang nằm ở dưới đất vắt chân lên nhau rung rung, thì ánh mắt khẽ loé lên một cái rồi nói.
( Truyện được đăng chính thức tại Vtruyen.
com mong độc giả ủng hộ bên wep chính thức )
" Ngươi thấy sao !"
Trần Quốc Hưng chân rung rung miệng nhai cọng cỏ dại bĩu môi nói.
" Tạm được.
"
Thiếu nữ cũng chỉ nhăn mày vuốt vẻ cây sáo, Trần Quốc Hưng bật dậy nhìn thiếu nữ nói.
" Cô có đàn tranh hay không ? Đánh đàn sẽ hay hơn.
"
Thiếu nữ vẻ mặt mơ màng nhìn Trần Quốc Hưng, hắn cũng không có lảng tránh nữa mà đối diện với ánh mắt của thiếu nữ, thiếu nữ lắc đầu.
" Đàn tranh là thứ gì ?"
Trần Quốc Hưng vẻ mặt cũng hiện lên vẻ quái dị, âm nhạc ở dị giới này không có cả đàn tranh cơ à, xem ra hắn sau này có thể xưng Cầm Thánh ở tu chân giới cũng ổn đấy.
" Cô có dây tơ cùng nguyên liệu tốt hay không lấy ra đây.
"
Thiếu nữ gật đầu phất tay ở dưới đất bày ra một đống đồ linh tinh, Trần Quốc Hưng nhìn đống đồ mà phát thèm, toàn nguyên liệu luyện khí tốt có những thứ hắn cũng không cả biết tên, thiếu nữ thấy vẻ mặt không mấy ngạc nhiên của Trần Quốc Hưng lông mày cũng hơi nhăn lại nói.
" Ngươi không ngạc nhiên sao ?"
Trần Quốc Hưng hơi sững sờ lại, đầu nhanh chóng nảy số nói.
" Ta cũng đã từng là một tu chân giả.
"
Thiếu nữ khẽ ngạc nhiên, hắn lập tức cảm giác được khí cảm quét lên người hắn, lúc Trần Quốc Hưng đang chọn nguyên liệu từ đống đồ thiếu nữ nghi hoặc nói.
" Trên người ngươi không có linh lực, mà là một loại lực lượng kì lạ, ta thật sự muốn sưu hồn ngươi để xem trong đầu ngươi có gì hay ho.
"
Trần Quốc Hưng cười nhạt cũng không nói gì, vì cơ bản hắn cũng đoán được tám phần thiếu nữ sẽ không ra tay, mà có ra tay đi nữa hắn vẫn tin tưởng Thiên Địa Ấn có thể bảo vệ tính mạng của hắn mặc dù Thiên Địa Ấn bị thương tổn nặng nề.
" Luyện chế cái này thành hình như thế này! như thế này! "
Trần Quốc Hưng mở miệng sai bảo thiếu nữ làm theo những gì hắn nói, thiếu nữ nhăn mặt nhưng vẫn làm theo lời Trần Quốc Hưng, hắn chọn một khối Hàn Tinh Ngọc lớn màu trắng xanh làm thân đàn, lại chọn dây tơ mà hắn không biết tên làm dây đàn, hai người hì hục cùng nhau làm đàn, đây cũng là bài của hắn đấy muốn trap một hot girl nhất định không được nói mấy lời ông bướm làm gì, cái ngươi cần là làm người ta hứng thú với ngươi, sau đó mới dần dần tiến thêm, hắn cũng không có ý định tán tỉnh mỹ nữ này nhưng phải làm cho người ta coi hắn như một bằng hữu mới có thể ôm chân tiến vào tu chân giới mới được.
Hắn trong lòng hơi ảo não, vai diễn này có vẻ hơi nguy hiểm, nhưng hắn cũng đành cố gắng hết sức vậy.
Hai người hì hục nửa canh giờ cuối cùng cũng xong cây đàn tranh, Trần Quốc Hưng vuốt ve cây đàn rồi nheo mắt lại nhìn thiếu nữ một cái.
" Gọi là Ngọc Sương đi.
"
Rồi đặt cây đàn lên gối của mình tay lướt trên