Kiểm tra một lúc thấy vòng xoáy hàn khí đã ngang bằng với vòng xoáy của lôi điện, kiểm tra thấy thân thể không có gì bất thường Trần Quốc Hưng mới mở mắt.
Khuôn mặt xinh đẹp của Vũ Liên lúc này hai mắt đỏ ửng hiển nhiên là vừa khóc xong, Trần Quốc Hưng thở dài vươn tay sờ lên khuôn mặt xinh đẹp.
" Vì Vô Thần Tông mối thù, cố lên.
".
Đam Mỹ H Văn
Vũ Liên gật đầu, Trần Quốc Hưng ngồi dậy ý thức tràn vào bên trong Thiên Địa Ấn, vẻ mặt hiện lên vui vẻ, không gian bên trong Thiên Địa Ấn đã khôi phục lại, hắn liền lấy ra hai cốc mì tôm Omachi cho gia vị rồi nấu nước sôi đổ vào, hai tô mì bốc khói nghi ngút hắn liền đưa cho Vũ Liên một cốc mì.
" Ăn đi.
"
Vũ Liên nhận lấy cốc mì nghi hoặc hỏi.
" Đây là thứ gì vậy?"
" Mì Ô ma chi giai giòn sần sật.
"
Trong không gian Thiên Địa Ấn hắn trước khi rời khỏi Địa Cầu đã nhét không biết bao nhiêu thứ, Trần Quốc Hưng lại lấy ra hai lon coca cola chôn tạm vào đống tuyết cho lạnh, uống mới ngon.
Rồi hắn bắt đầu úp mặt vào cốc mà mà mút chùn chụt, Vũ Liên nhìn Trần Quốc Hưng ăn cũng học theo bắt đầu mút sợi mì, Trần Quốc Hưng khi đã ăn xong uống sạch cả nước mì rồi ợ một cái vẻ mặt thoả mãn, lâu rồi mới được thưởng thức lại hương vị món ăn ở Địa Cầu làm hắn đỡ đi một phần nhớ nhà, lấy hai lon coca cola ra khỏi đống tuyết rồi bật nắp đưa cho Vũ Liên.
" Uống đi.
"
Vũ Liên cũng vừa húp xong cốc mì vui vẻ gật đầu nhận lấy lớn coca rồi ngửa cổ uống một hơi.
" Ợ"
Vũ Liên ợ lên một tiếng, mặt đỏ lên vì xấu hổ, Trần Quốc Hưng cười ha ha cũng ngửa cổ một hơi uống sạch lớn coca.
" Ngươi lấy đâu được mấy thứ ngon vậy?"
Trần Quốc Hưng nheo nheo mắt, cái gì mà ngươi với ta, hắn phải dạy dỗ lại cách xưng hô với Vũ Liên mới được, dạy dỗ cách xưng hô một hồi Vũ Liên mới gật đầu nói.
" Anh Hưng!"
Trần Quốc Hưng hài lòng liền lấy ra một cái lều dã ngoại dựng lên ở khẽ đá, rồi chui vào bên trong mà nằm, Vũ Liên cũng chui vào theo, Trần Quốc Hưng thu lại Long Giáp trên người Vũ Liên, rồi lấy ra chăn với gối nằm lăn ra đắp lên cả hai, hắn thì ôm chặt lấy Vũ Liên tay thì để ở chỗ cần để, Vũ Liên nằm dựa lên tay hắn thì thào.
" Anh là một tên xấu.
"
Trần Quốc Hưng cười nhạt nói.
" Nếu ngày đó em không đá anh một cái thì anh cũng không có ý định với một người như em.
"
Vũ Liên liền cắn tai hắn một cái mạnh, một lúc buông ra thì hậm hực nói.
" Người như em là sao?"
Trần Quốc Hưng đôi mắt đảo đảo miệng nhếch lên.
" Vừa đanh đá chua ngao lại không có! "
" Không có gì?"
Vũ Liên liền nhăn mặt hỏi, Trần Quốc Hưng tay bóp mạnh thứ đang nắm làm Vũ Liên khẽ kêu lên một tiếng, hắn cười bỉ ổi nói.
( Truyện được đăng chính thức tại Vtruyen.
com mong độc giả qua website chính thức ủng hộ, những wep khác là copy)
" Thứ anh vừa bóp đấy.
"
Vũ Liên mặt đỏ bừng rúc vào ngực hắn, sau một thời gian ngắn được hắn xoa bóp chỗ đó của Vũ Liên như được bơm thuốc kích thích chẳng mấy cũng đã đạt đến cup B còn đạt đến cup C hay không thì phải để hắn cố gắng xoa bóp.
Trần Quốc Hưng cũng chưa có ý định xuống tay vội, dù sao Vũ Liên năm nay mới có mười sáu đợi thời cơ thích hợp rồi mới hái.
" Ngủ đi đừng suy nghĩ nhiều nữa.
"
Làm sau hắn không biết là Vũ Liên đang nén bị thương trong lòng cơ chứ, như bị hắn kích thích Vũ Liên bắt đầu nấc lên khóc trong ngực Trần Quốc Hưng, hắn thì chỉ biết thở dài vuốt ve an ủi Vũ Liên.
Khi ánh sáng ngày hôm sau bừng lên hai người mới chui ra khỏi căn lều, Trần Quốc Hưng thu lại căn lều, rồi nhìn xung quanh nơi này vẫn là thời gian giống với ngoại giới vẫn có ngày và đêm điều này cũng rất thần kì, mang theo Vũ Liên nhảy lên Bá Nguyệt Đao một vòng bảo hộ màu xanh nhạt hiện lên bao phủ lấy hai người rồi hắn mới điều khiển phi đao bay đi, tuy những bông tuyết trắng không làm bị thương được hắn nhưng với Vũ Liên vẫn là thứ gây thương tổn, Vũ Liên hiện tại mới là một Luyện Khí Hậu Kỳ không có thân thể cường đại như hắn nếu dính những bông tuyết đánh trúng thương tổn là