Trần Quốc Hưng há hốc cả mồm vội vàng thúc dục nguyên lực bay hết tốc độ, trong lòng thì cảm thán không thôi vì con súc vật Mẫu Yêu Hỗn Thực lại thù dai như thế, thỉnh thoảng lại quay đầu lại nhìn Mẫu Yêu Hỗn Thực ngày một đuổi sát liền cuống quít, lấy từ trong Thiên Địa Ấn ra một sấp phù lục kích hoạt rồi ném về sau.
“ Ầm ầm! ”
Những tiếng nổ vang lên chẳng làm cho Mẫu Yêu Hỗn Thực chậm lại mà Trần Quốc Hưng còn thấy nó điên hơn, tốc độ truy đuổi càng nhanh hơn, bất đắc dĩ hắn liền hạ xuống một cách rừng nhằm làm cây cối địa hình cản một phần tốc độ của Mẫu Yêu Hỗn Thực, bay sát mặt đất ẩn dấu đi khí tức, phía sau Mẫu Yêu Hỗn Thực truy đuổi không rời, một mảnh rừng cây bị con súc vật cày nát, Trần Quốc Hưng vừa chạy vừa nghĩ cách cắt đuôi cái con súc vật này, nếu cứ như vậy chẳng mấy mà bị Mẫu Yêu Hỗn Thực quấn lấy, lúc đó muốn chạy e là cùng khó.
Đột nhiên phía trước hắn bắt được hai luồng khí tức, khóe miệng liền vén lên một nụ cười vô lại, sau đó thu lại phi đao rồi thi triển Lôi Phong Thiểm Bộ chạy trên mặt đất tốc độ hơn xa so với phi hành trên không, Mẫu Yêu Hỗn Thực con mắt đỏ trên chán lúc này không rời khỏi thân thể Trần Quốc Hưng lấy một bước theo sát không thôi, thỉnh thoảng trong miệng lại bắn độc dịch về phía trước nhưng đều bị hắn né được.
“ Tiểu đệ ra mắt hai vị sư huynh.
”
Trần Quốc Hưng chạy ngang qua chỗ hai tu sĩ đang đánh nhau không biết đang tranh giành thứ gì, thấy Trần Quốc Hưng cả hai tu sĩ vẻ mặt biến đổi cảnh giác nhìn, Trần Quốc Hưng cười ha ha rồi xoay người bỏ chạy về một hướng khác chỉ để lại một câu nói.
“ Ân tình hôm nay ta sẽ ghi nhớ suốt đời không quên, hai vị ta đi trước làm phiền hai vị rồi, haha.
”
Hai người ta nhìn ngươi ngưoi nhìn ta không biết Trần Quốc Hưng nói linh ta linh tinh cái gì, nhưng chỉ vài cái hít thở vẻ mặt cả hai đột nhiên biến sắc cùng hô.
“ Yêu Tướng Đỉnh Phong.
”
Mẫu Yêu Hỗn Thực đuổi đến đây đã thấy hai nhân loại nó cũng không khách khí mà bắn ra hai đạo độc dịch về hướng hai người.
“ Tên khốn kiếp, thù này Nhiếp Tử ta nhất định sẽ trả.
”
Hai người bi phấn rống lên, sau đó cả hai người chật vật liều mạng tránh né một phen mới thoát khỏi nguy hiểm, sau đó đều tặng cho Mẫu Yêu Hỗn Thực hai đạo kiếm quang, Mẫu Yêu Hỗn Thực cũng không có truy đuổi hai nhân loại khác mà nó vấn thủy trung đuổi theo hướng Trần Quốc Hưng bỏ chạy, lần này cơ thể của Mẫu Yêu Hỗn Thực thu nhỏ lại, thân dưới hóa thành một cặp chân người đen sì, toàn lông là lông, từ phần bụng trở lên vẫn giữ hình thái của Hỗn Thực Yêu chỉ khác là có thêm một con mắt đỏ bên trên cái miệng rộng toàn răng mà thôi, phía sau lưng có mấy đôi cánh trong đang không ngừng vỗ mạnh.
“ Con mẹ nó sao vẫn đuổi theo ta, đẹp trai cũng khổ.
”
Trần Quốc Hưng khóe miệng giật giật khi cảm nhận được phía sau Mẫu Yêu Hỗn Thực vẫn đang đuổi theo hắn, quay đầu nhìn lại thì hắn hết hồn, phía xa xa là một cặp chân quyến rũ với bộ lông chi chít đang đong đưa trên không, Trần Quốc Hưng hít một hơi khí lạnh tốc độ càng ngày càng nhanh, nếu mà để cái thứ ghê tởm kia bắt được hắn thà tự sát còn hơn là rơi vào tay đối phương, mà không biết cái con Mẫu Yêu Hỗn Thực lại lấy hình tượng của cái tên đáng chém nào mà lại chọn hóa hình xấu đến thế, nhìn cái chân hắn chắc chắn một trăm phầm trăm là khuôn mặt sau khi hóa hình kiểu gì cũng rất xấu rồi, hắn là thanh niên thời đại mới nơi mà tình dục thì miễn phí, sắc đẹp bề ngoài là thứ đánh giá một con người, cái tư tưởng ấy nó đã ngấm sâu vào thịt rồi, Trần Quốc Hưng tất nhiên thật sự không quá coi trọng nhưng nếu mà đẹp hắn cũng sẽ có một phần hảo cảm mà đánh đấm với đối phương một trận ra trò, nhưng mà nhìn cái cặp chân kia hắn sợ muốn tè ra quần luôn vì thế tránh càng xa càng tốt.
Chạy một mạch tốc độ như sao băng vèo vèo một cái hướng về Cửu Đầu