Trần Quốc Hưng thấy bộ dạng đang suy nghĩ của củ cải trắng liền bĩu môi nói thêm.
“ Ngươi cứ suy nghĩ kĩ đi, nhưng mà nhanh lên, nếu không ta đổi ý chẳng thèm làm giao dịch với ngươi nữa đâu.
”
Hoàng Sâm vẻ mặt không chút thay đổi vẫn miên man chìm trong suy nghĩ, Trần Quốc Hưng không thèm để ý đến đối phương, ánh mắt bắt đầu quét khắp nơi, trong đại điện ngoài các kiến trúc khắc mấy cái hình vẽ cùng mấy cái cây cột ra cũng chỉ có thêm vài cây đèn đang cháy lập lòe một màu xanh lá ở một góc.
“ Chẳng có thứ gì ra hồn.
”
Trần Quốc Hưng khinh bỉ một phen, đảo đảo mắt nhìn một vòng lên những bức tường có những hình vẽ loằng ngoằng Trần Quốc Hưng đột nhiên hai mắt tỏa sáng, chăm chú nhìn một bức tường chi chít chữ, chữ viết trên bức tường là tu chân ngôn ngữ, hắn có thể đọc hiểu được.
Nheo nheo mắt lại đọc một hồi lông mày Trần Quốc Hưng nhăn tít lại, trên vách tường nói đúng hơn là một lời tự sự kể lại một phần câu chuyện, mọi chuyện bắt đầu cách đây trăm vạn năm Hoàng Sâm Tổ Hoàng ngao du từ Man Hoang địa vực qua Nam Châu, vô tình cứu được một nữ tử nhân loại bị thương nặng, không biết giữa một người một yêu kiểu gì mà lại phát sinh tình cảm với nhau, hai người tình tứ bên nhau được hơn hai năm thì xuất hiện biến cố, phụ thân của nữ tử kia bấy giờ mới đi tìm con gái bị người ta ám toán, khi phát hiện con gái mình cùng một yêu tộc phát sinh tình cảm thì tức giận không kiềm chế mà xông lên đánh nhau với Hoàng Sâm Tổ Hoàng, hai bên tu vi lệch khá lớn cuối cùng phụ thân của nữ tử đánh trọng thương Hoàng Sâm Tổ Hoàng rồi mang con gái rời đi.
Hoàng Sâm Tổ Hoàng là lần đầu nếm mùi tình yêu, nên không thể nào rời xa người mình yêu thề sống thề chết phải cướp lại người mình yêu về, vì thế trở về Man Hoang triệu tập yêu tộc tiến đánh tông môn của phụ thân người yêu, thân phận của phụ thân cô gái cũng không tầm thường là một trưởng lão có địa vị của Thiên Minh, là một tổ chức liên minh của nhân loại nhằm đối đầu với yêu tộc, hai bên vì một tình yêu ngang trái dẫn đến đánh nhau, hai bên bắt đầu có những kẻ nằm xuống, sau đó cả hai bên bắt đầu hăng máu hết con bị giết thì bố ra trận, hết bố rồi đến ông nội, toàn những lão quái vật hai bên ra trận, rồi dẫn đến cái thời kỳ Nhân Yêu Đại Chiến được ghi chép lại trong các cuốn điện tịch tông môn.
Đọc đến đây Trần Quốc Hưng nghe cứ sai sai thế nào ấy, mợ nó chứ thì ra cái thời kỳ Nhân Yêu Đại Chiến nó lại bắt đầu từ một tình yêu trẻ trâu khờ dại của Hoàng Sâm Tổ Hoàng với một nữ tử nhân tộc, đọc đến đây Trần Quốc Hưng có chút thán phục Hoàng Sâm Tổ Hoàng, cái này gọi là vì nàng mà ta có thể giết cả thế giới, đúng chất một tình yêu vĩ đại, bất quá vì một tình yêu lại dẫn tới tình hình thế giới bất ổn như vậy cũng rất là khó nói, nếu đặt hắn vào đó hắn thà hi sinh tình yêu của mình cũng không để liên lụy tới những người khác, hắn vĩ đại sao? Không phải, mà hắn cảm thấy mình không đủ dũng khí làm như vậy, tình yêu có thể bị thời gian bào mòn dần dần, cái tình yêu đó một thời gian cũng chỉ còn tồn tại trong kí ức mà thôi, còn những liên lụy thực tế ảnh hưởng tới sinh mạng của những người khác là mãi mãi, sự lựa chọn của mỗi người là khác nhau không thể áp đặt suy nghĩ của người này lên người khác được, nếu là hắn thì hắn sẽ chọn bản thân hi sinh chứ không để ảnh hưởng đến gia đình người thân.
Sau đó là viết đến nguyên nhân mà Hoàng Sâm Tổ Hoàng ngã xuống, Trần Quốc Hưng vừa đọc vừa nhăn mặt, con gái của trưởng lão kia không biết vì nguyên nhân gì mà trốn ra được, sau đó hai người cùng nhau bỏ chạy, lúc đó Hoàng Sâm Tổ Hoàng cũng không có nghi ngờ, hai người trốn đến nơi này sau đó Hoàng Sâm Tổ Hoàng mới biết bản thân bị đối phương dẫn vào cái bẫy, liền bị một đám lão quái vật vây giết cuối cùng bị thương nặng, cô