Buổi tối hôm đó hắn lén lút lúc mẹ không để ý mà chạy ra ngoài bờ sông, đứng trên bờ quan sát dòng nước trong đã tĩnh lặng êm ả,hắn thật sự cũng không biết trên thế giới này tồn tại bao nhiêu kẻ tu luyện nữa, từ lúc hắn trọng sinh sống lại đã gặp con đại xà,lần này còn gặp được cả một con thủy quái, hắn lắc đầu thở dài miệng lầm bầm." Mẹ nó...đến thời đại mạt pháp chúng mày từ đâu chui ra nhiều vậy."Cầm một hòn đá mà ném xuống sông giải toả tâm trạng khó chịu trong người, ấy thế nào hắn ném viên đá lại chúng chỗ con thủy quái đang bơi, làm một vùng nước nổi đầy bọt khí rồi từ dưới nước hai con mắt đỏ rực hiện ra...Hắn há hốc cả mồm mà thầm nghĩ trong đầu " Mình ném bậy cũng chúng con thủy quái, vậy mình mà ị ra không phải..."Lắc lắc đầu gạt bỏ suy nghĩ bậy bạ mà mở Thiên Nhãn ra nhìn xuống chỗ hai cái mắt đỏ rực ở bên dưới mặt nước.Vừa nhìn xuống hắn tí rớt mất hai con mắt ra bên ngoài miệng há hốc, thứ hắn nhìn thấy là một con cá chép đen to lớn, cái miệng của con cá có vài chiếc răng sắc nhọn thò ra cả bên ngoài, hắn nghi hoặc không biết có phải con cá chép nhỏ kia được tiêm thuốc biến dị như trong phim viễn tưởng khoa học của mĩ không nữa, mà thân hình của nó đã to như một con voi vậy, hắn nuốt một ngụm khí lạnh rồi vắt chân lên cổ mà chạy mất dạng, đừng có đùa giỡn với tính mạng của mình con cá đó ít nhất tu vi cũng đạt tới đỉnh phong yêu tinh, nó mà liếm nhẹ một cái là cái mạng nhỏ của hắn cũng đi tong, hắn phải chuẩn bị một vài thứ mới được, hắn sẽ chơi chết con cá nhỏ dưới sông...Sáng sớm hôm sau hắn vẫn sách con lợn hồng đeo lên vai mà tung tăng đi học, từ lần trước hắn đã tự mình đi bộ đến trường học, không cần mẹ hắn đưa đón nữa hắn là một đứa trẻ ngoan mà, đang tự khen bản thân thì một tiếng động gầm gừ làm hắn giật bắn mình, quay đầu qua nhìn hắn sợ hết hồn đứng ngay gần hắn 2m là một con chó béc rê to béo đang nhe hàm răng trắng tinh ra mà cười với hắn, nuốt một ngụm nước bọt hắn thầm nghĩ " tối nay có món chó nướng cả con rồi...hắc hắc."Mỉm cười thật tươi hắn quay qua chỗ con chó mà cất giọng nói." Mày ăn tao đê...mày nhảy ra ăn tao đê."Con chó béc rê giường như bị nụ cười toả nắng của hắn cảm hoá mà im lặng quay đầu bỏ vào trong nhà, hắn nhếch miệng tiêu sái đúc tay vài túi quần mà bước đi tiếp miệng nói." Con chó nhỏ láo toét lần sau tao thịt mày, lần này tao tha."Nhưng chưa bước được mấy bước, từ đằng sau chuyền tới tiếng động, hắn liền quay lại nhìn mặt