Mộ Tiên Sơn không thuộc về Yêu Tộc nào nắm giữ, nó được coi như tài sản chung của yêu thú Man Hoang, cứ mỗi dịp độc trướng bao quanh Mộ Tiên Sơn mở ra là chúng yêu tộc được tiến vào, bất quá Mộ Tiên Sơn cũng có quy tắc của mình, chỉ có Yêu Thú tu vi dưới Yêu Vương có thể tiến vào số lượng cũng có giới hạn, phần danh ngạch này hầu hết nằm trong tay các Yêu Tộc cường đại phân bổ xuống, Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm, lần này hắn tới đây dĩ nhiên cũng muốn kiếm chút đồ tốt bên trong Mộ Tiên Sơn, nhưng bản thân cũng không thể đi vào bên trong Mộ Tiên Sơn, cho dù là Luyện Hư hay Yêu Hoàng cũng chẳng thể cưỡng chế tiến vào nếu không muốn chết, cấm chế ở nơi này rất cường đại không phải là thứ mà Luyện Hư hay Yêu Hoàng có thể chịu đựng phá bỏ.
Cũng gần tới ngày Mộ Tiên Sơn mở ra những Yêu Tộc kéo nhau tới nơi này tụ họp, Trần Quốc Hưng cũng đi tới chân núi Mộ Tiên Sơn thấy đủ loại yêu thú, có rắn, có chim, có cá...Nổi bật nhất là những tộc lớn, Giao Long Tộc, Hồ Tộc, Hổ Tộc, Chu Tước Tộc, Xà Tộc...
Trần Quốc Hưng gãi gãi mũi không thôi, các cụ nói không sai, đi một ngày đàng học một sàng khôn, hắn đi đây đi đó ngắm nhìn được rất nhiều thứ kì diệu mở mang tầm mắt, nhìn những cái sừng trên đầu mấy Giao Tộc, Trần Quốc Hưng dốt cuộc cũng hiểu câu nói bị cắm sừng ở Địa Cầu là như thế nào, chính là cao thêm không ít.
“ Chào các vị, ta là chủ nhân của Mộ Tiên Sơn.”
Trần Quốc Hưng nhân diện là một lão già cười ha ha nói, tất cả yêu thú sửng sốt đều dùng cặp mắt lớn nhìn tới Trần Quốc Hưng, một con Ngạc Ngư Đại Yêu trợn mắt lớn nhe răng nói.
“ Nhân loại thấp kém từ chỗ nào chui ra lại dám to tiếng ở đây.”
Trần Quốc Hưng mặt già giật giật, hé miệng mắng.
“ Con cá thối mồm này, ông đá gãy hết răng mày.”
Thân ảnh của Trần Quốc Hưng xuất hiện trước mặt Đại Yêu Ngạc Ngư, vung tay tống một quả đấm thẳng mặt Ngạc Ngư.
“ Một Đấm Chết Luôn.”
“ Ầm.”
Đại Yêu Ngạc Ngư lĩnh trọn một đấm Trần Quốc Hưng rồi ngã lăn cu đơ ra đất, hắn cũng không có dừng tay liên tục túm Đại Yêu Ngạc Ngư đánh cho như con, quật túi bụi xuống đất đá tạo nên chi chít những cái hố lớn do Đại Yêu Ngạc Ngư tạo thành do thân mật bị đập xuống đất, những yêu thú khác run lên một trận vì cảnh tượng dã man.
“ Ầm.”
Trần Quốc Hưng ném một cái Ngạc Ngư văng ra một góc nằm rên rỉ, Trần Quốc Hưng vỗ vỗ tay, ánh mắt lướt qua tất cả chúng yêu khí tức phô thiên cái địa tỏa ra, ép cho tất cả yêu thú trợn mặt nằm bẹp cả người xuống đất.
“ Đừng để ta nóng, biết điều một chút không ta nướng tất các ngươi lên nhắm rượu.”
Trần Quốc Hưng trợn mắt hung ác rồi thu lại khí tức, tất cả chúng yêu sợ hãi, cường giả nhân loại này thật kinh khủng, từ bao giời nhân tộc lại xuất hiện cường giả bậc này, diệt kiếp cũng không có e dè, tất cả chúng yêu đều kinh hãi.
“ Hẳn là các ngươi đang tò mò về ta, xin trân trọng giới thiệu ta là Trần Chân Nhân, một cường giả siêu siêu cấp.”
Trần Quốc Hưng ngiêng mặt một góc bốn mươi lăm độ, cả ngươi ưỡn ra phía trước, bất giác có bài nhạc ở đâu đó vang lên bài Victory “ hà há ha hà ha ha...”
Ở một góc Tiểu Yêu đang bật một cái loa to đồ sộ, hiệu ứng âm nhạc cộng thêm hình tượng vĩ ngạn mà Trần Quốc Hưng diễn xuất làm cho tât cả yêu thú trợn mắt há mồm, đều có chung một suy nghĩ về cường giả nhân tộc này “ ngầu, thật là quá ngầu.”
Trần Quốc Hưng thu lại hình tượng vĩ ngạn của mình, khẽ ho vài cái nhìn chúng yêu thú bị hào quang của hắn làm cho há hốc mồm thú khẽ nói.
“ Ừ, lần này Mộ Tiên Sơn mở ra ta có quy định riêng tiến vào, tất cả yêu thú phải thi đấu với nhau, đội vô địch sẽ đạt được quả Vạn Linh Tiên Quả, cùng nhiều phần thưởng khác, nào nào các ngươi mau tập chung lại đây xếp hàng nghe rõ ta giảng giải luật chơi quy tắc cùng giải thưởng nào, con nào lộn xộn ta đem con đó đi nướng.”
Ở dưới dâm uy của Trần Quốc Hưng chẳng có con yêu thú nào dám lộn xộn, đều tụ tập lại ngoan ngoãn, Trần Quốc Hưng bắt đầu trình chiếu máy chiếu mà hắn mang theo, thấy ánh sáng có vẻ hơi chói hắn mở luôn ra cả giới vực của bản thân, chuyện này làm tất cả yêu thú run bần bật vì sợ hãi, Trần Quốc Hưng mới lấy ra máy chiếu chiếu lên những trận bóng siêu kinh điển của châu lục