Một ngày sau khi kết thúc kỳ thi ĐH thì Mạnh Hành Du và Trì Nghiên liền ôm hoài bão cùng vào trường dạy lái xe.
Không chỉ vì chuyện gì khác mà chỉ vì sau khi có điểm thì Mạnh Hành Du có thể quang minh chính đại muốn một chiếc xe xem như quà tặng tốt nghiệp.
Mấy năm nay Trì Nghiên cũng đi học lái xe, nên vào trường lái xe cũng chỉ cho có hình thức vậy thôi.
Ngày thường Mạnh Hành Du học cái gì cũng nhanh, nhưng vào trường dạy lái xe thì lại khác.
Hai người đăng ký lớp học cấp tốc, nói là không cần xếp hàng, bảo đảm trong vòng một tháng có thể lấy được bằng, cho dù có bị thi lại cũng không phải đóng tiền thêm.
Còn Trì Nghiên thì thi cái gì là được cái đó, thi ĐH thì được tra điểm trước, còn thi lái xe thì chỉ còn lại môn thứ tư chưa có thi mà thôi.
Nhưng Mạnh Hành Du thì mãi vẫn còn đang vật vờ ở môn thứ hai.
(*) Môn thứ tư, còn được gọi là môn thứ tư kiểm tra lý thuyết và kiểm tra lý thuyết lái xe, là một phần của đánh giá bằng lái xe cơ giới. Bởi vì bài kiểm tra này được thực hiện sau môn ba, nên mọi người đều quen gọi nó là bài kiểm tra bốn môn. Bài kiểm tra bao gồm 50 câu hỏi, chủ yếu ở dạng tình huống, hình ảnh, hoạt hình, v.v. với tổng điểm là 100 điểm, được 90 điểm là đậu.
Nghe nói ở thi lại ở trường dạy lái xe tốn 500, thế là Mạnh Hành Du suy nghĩ nếu như có thí sinh nào thi gì trượt đó như cô thì coi như trả gấp đôi tiền phí báo danh học lại rồi.
Lần bôn ba này không mệt, chỉ có cảm giác thất bại tương đối lớn mà thôi.
Sau khi Mạnh Hành Du rớt môn thứ hai lần thứ ba thì cuối cùng cũng nghênh đón những ngày tháng tra điểm thi ĐH.
Điểm đánh giá (**) của Mạnh Hành Du khá cao nên trong lòng của cô cũng rất nắm chắc, ghi danh vào trường ĐH Kiến Trúc là không có vấn đề gì hết.
(**) Điểm đánh giá: điểm chấm thử mà thí sinh có thể ước tính sau kỳ thi ĐH. Điểm đánh giá sau kỳ thi tuyển sinh đại học đặc biệt quan trọng, vì nó liên quan đến các nguyện vọng của các thí sinh.
Nhưng lúc vừa có điểm ra thì vẫn tặng cho cô một cái ngoài ý muốn.
Mạnh Hành Du đạt được tổng điểm 720, được hạng nhất cấp tỉnh, nếu không có gì xảy ra thì chính là Thủ khoa KHTN của kỳ thi ĐH ở Nguyên Thành năm nay.
Còn điểm thi của Trì Nghiên cũng không chẳng thua ai.
Tổng điểm 716, cũng chỉ hơn thấp hơn 2,3 điểm so với điểm đánh giá của anh thôi.
KHXH không thể so với KHTN, trên 700 điểm đã là giống loài quý hiếm rồi, cái nón Thủ Khoa đương nhiên rơi xuống trên đầu Trì Nghiên.
Trường Số Năm năm nay làm lần đầu đã thành công, một hơi ra được hai Thủ khoa.
Trì Nghiên và Mạnh Hành Du trở thành bánh trái thơm, sau khi có điểm thì phòng tuyển sinh của nhiều trường nổi tiếng tìm tới hai người, muốn bỏ hai vị Thủ khoa vào trong túi.
Nhưng hai người đã có dự định từ lâu, Mạnh Hành Du rất kiên định, không đi trường nào khác ngoài trường ĐH Bách Khoa Nguyên Thành.
Trì Nghiên cũng theo Mạnh Hành Du, bạn gái ở lại Nguyên Thành thì tất nhiên anh cũng sẽ không đi đâu, cuối cùng cũng chấp nhận cành ôliu hệ tiếng Trung của ĐH Nguyên Thành.
Vào tháng Sáu, các cuộc phỏng vấn lớn nhỏ tới liên tục nên sau khi quyết định xong chuyện nguyện vọng thì Mạnh Hành Du dồn hết tâm tư vào trường dạy lái xe.
Ngoại trừ những cuộc phỏng vấn không từ chối được cần phải đi thì những cái khác có thể trốn được thì liền trốn.
Trì Nghiên muốn học lái xe cùng cô nên cũng trốn theo.
Hai Thủ khoa đều cực kỳ khiêm tốn, nên công tác tuyên truyền tiến hành rất khó khăn làm trường Số Năm rất đau đầu, cuối cùng không còn cách nào khác chỉ có thể tìm gia đình hai học sinh phối hợp làm phỏng vấn.
Nếu gia đình không đủ thì lại bắt đầu đi tìm giáo viên, ngay cả Hạ Cần cũng không thể thoát được mà phải phối hợp với đài truyền hình viết hai bài văn tâm đắc về giáo dục học sinh.
Không biết có phải dính được chút may mắn thi ĐH hay không mà lần thứ tư thi môn thứ hai của Mạnh Hành Du cuối cùng cũng đậu.
Sau đó, ngày nào Trì Nghiên cũng kéo cô ra ngoài tập lái xe, tập suốt cả một tuần, cuối cùng môn thi thứ ba cũng bay qua trời, không phải thi lại.
Hai người cùng nhau thi môn thứ tư, rồi trước tháng Bảy lấy được bằng lái xe.
Tháng Bảy, Mạnh Hành Chu và Hạ Tang Tử trở về Nguyên Thành, nửa tháng sau Mạnh Hành Chu phải nhập ngũ ngay cho nên lần này đạc biệt về thăm gia đình.
Mạnh Hành Du vừa mới lấy được bằng lái, chính thức là thời kỳ nghiện lái xe nhất.
Thế là một ngày sau khi Mạnh Hành Chu trở về liền ồn ào đòi đi du lịch tự túc.
Xem xét đến kỳ nghỉ của Mạnh Hành Chu có hạn nên Mạnh Hành Du nói sẽ không ra tỉnh, mà đi một thành phố du lịch ở phía Bắc của Nguyên Thành.
Lái xe cỡ khoảng 10 tiếng, buổi sáng khởi hành là buổi tối có thể đến nơi, ở đó chơi 3, 4 ngày rồi về.
Bố mẹ Mạnh không có ý kiến, nhưng bận việc công ty đi không được mà để một mình Mạnh Hành Chu dẫn theo hai cô gái đi du lịch tự túc thì cũng không quá yên tâm.
Thế là Mạnh Hành Du thuận nước đẩy thuyền gọi luôn cả ba chị em Trì Sơ, Trì Nghiên, và Cảnh Bảo cùng đi.
Gần đây Trì Sơ không bận nhiều việc ở công ty lắm nên đi du lịch một chuyến vẫn được, đều là những người trẻ tuổi đi chơi nên cũng không khác nhau mấy, hơn nữa có người thay phiên lái xe thì sẽ đỡ mệt hơn.
Mạnh Hành Chu thì không sẵn lòng đi chơi cùng Trì Nghiên lắm, nhưng bất đắc dĩ là Mạnh Hành Du vừa giành Thủ khoa, đang là ông lớn của gia đình nên nếu bố mẹ không có ý kiến thì anh ấy đương nhiên cũng không dám nói gì.
Mạnh Hành Du thuộc phái hành động cho nên trước đó một ngày lên lịch nào là hẹn người, lên hành trình, mua sắm đồ ăn vặt, thu dọn hành lý, còn cả đoàn người ngày hôm sau mới đi.
Trì Sơ và Khương Trạch Thuỵ đi chung một chiếc xe, chở Cảnh Bảo theo.
Còn Mạnh Hành Chu và Hạ Tang Tử đi chung một chiếc, chở theo Mạnh Hành Du và Trì Nghiên.
7 giờ rưỡi sáng, cả đoàn người hẹn gặp nhau ở cây xăng gần lối vào đường cao tốc.
Vừa nhìn thấy xe nhà Trì Nghiên thì Mạnh Hành Du liền xuống xe mở cốp ra, rồi lấy bịch to bịch nhỏ đồ ăn vặt ngày hôm qua mua, sau đó gọi Trì Nghiên tới và dặn dò: “Em đã chia sẵn cả rồi, ba bịch này để trên xe nhà anh, đúng rồi, có một bịch trong đó là món Cảnh Bảo thích, anh cứ để ở ghế sau là được.”
Trì Nghiên làm theo y như hướng dẫn, sau khi chia đồ ăn xong thì Mạnh Hành Chu và Khương Trạch Thuỵ lái xe vào đổ xăng, còn những người khác thì đợi trước cửa hàng tiện lợi.
Hạ Tang Tử và Trì Sơ tuy là lần đầu gặp nhau nhưng hai người cũng không phải người hướng nội cho nên rất nhanh thì trở nên thân thiết hơn.
Sau khi đổ đầy bình thì Trì Nghiên lên xe của nhà họ Mạnh, Mạnh Hành Chu ngồi ở ghế điều khiển vừa thấy anh lên thì sắc mặt cực kỳ thúi mà “hừ” một tiếng: “Cậu đúng là không thấy xa lạ nhỉ.”
“…….”
Thái độ của Trì Nghiên vẫn bình thường, sau khi đóng cửa xe xong thì cười chào hỏi với Mạnh Hành Chu: “Chào buổi sáng nhé anh, anh vất vả rồi.”
Mạnh Hành Chu không thèm để ý, sắc mặt vẫn thúi như thường, vừa khởi động xe ra khỏi