Kết hôn! Anh dám không?
CHƯƠNG 374: KẾT CỤC KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN
A!
Tiếng gào thét vang trong màn mưa đêm, cảnh sát ở xung quanh cũng bị dọa sợ không nhẹ!
Mộc Yên Nhiên hai tay bịt tai đang chảy đầy máu của mình mà la hét, cơ thể đều co lại, trong lúc không cẩn thận đã ngã xuống đất, cơ thể bị nước dính làm bẩn, nhưng vẫn đau không chịu được mà bụm lấy tai.
Cảnh sát mặc thường phục cấp tốc lôi bác sĩ Lương ra, chỉ sợ anh ta đột nhiên lại xông đến làm hại đến Mộc Yên Nhiên lần nữa.
Bị cảnh sát lôi ra bác sĩ Lương cũng không để tâm, chỉ nhìn Mộc Yên Nhiên đau đớn giãy giụa trên mặt đất mà không nhịn được bật cười, trong miệng vẫn còn một cái tai cứ thể mà rơi xuống nước bẩn khiến nước gợn sóng lăn tăn, đồng thời nước mắt cũng rơi xuống thiêu đốt trái tim anh ta.
“Ha ha ha…” Bác sĩ Lương cả người cứng đờ đứng trong mưa, lớn tiếng cười to: “Ha ha ha… ha ha…”
Người con gái mà anh ta yêu nhiều năm, thật tâm đối đãi với cô ấy cả một khoảng thời gian dài như vậy, cuối cùng bọn họ lại có kết cục như thế này, anh nghĩ qua vô số kết cục của bọn họ, có vui vẻ có bi thương, cùng đồng hành gắn kết như keo sơn, nhưng thế nào cũng không ngờ lại đến bước đường như thế này…
Trong miệng của anh ta còn có vị máu, người mà anh ta không muốn làm tổn hại nhất trên thế gian này chính là cô ta, nhưng bây giờ lại làm tổn thương cô ta sâu sắc nhất.
“Ha ha ha… ha ha…” Bác sĩ Lương dường như điên loạn mà cười to, một lúc lâu sau cũng không dừng lại, nước mắt chảy xuống theo làn mưa mà lẩm bẩm: “Đây chính là báo ứng! Báo ứng!”
Anh ta vì cô ta làm nhiều việc như vậy, ít nhiều cũng phải chịu sự triển khách từ lương tâm, bây giờ không phải báo ứng thì là cái gì?
Mộc Yên Nhiên căn bản không thể quan tâm anh ta, cô ta lúc này đau không chịu nổi, thậm chí bất chấp hình tượng mà lăn lộn dưới đất, bỗng nhiên, trước mặt nhiều thêm một cái tai dính máu, trong hai mắt của Mộc Yên Nhiên hình như chỉ có lửa hận…
Tai của cô ta!
Tai của cô ta!
Họ Lương đó lại dám cắn đứt tai của cô ta!
Hai tay run rẩy cầm lấy cái tai bị trong nước bẩn của mình, trong lòng của Mộc Yên Nhiên giờ khắc này chỉ có hận ý ngập trời!
Bước đến túm lấy bác sĩ Lương muốn động thủ nhưng lại bị cảnh sát ở bên chế ngự, hơn nữa trong thời gian nhanh nhất đưa Mộc Yên Nhiên đến bệnh viện, bất luận cô ta bây giờ có thân phận gì, quyền lợi cơ bản nhất cảnh sát sẽ không tước đoạt.
…
Trong bệnh viện, Mộc Yên Nhiên cực kỳ căng thẳng, hai tay nắm chặt cái tai của mình mà gấp gáp xông vào trong.
“Bác sĩ, bác sĩ…” Lớn tiếng gọi, Mộc Yên Nhiên lúc này dường như một kẻ điên, cả người ướt sũng, tóc tai rũ rượi, một bên má còn dính máu, tai thiếu một cái, một bên mặt thì bẩn thỉu không chịu nổi, nhưng căn bản không kịp để tâm. Chỉ điên cuồng tìm bác sĩ: “Bác sĩ, tai của tôi, tai của tôi, mau lên…”
Bác sĩ cùng ý tá mau chóng xuất hiện, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Mộc Yên Nhiên thì vẫn bị dọa sợ, nhưng cũng rất nhanh chóng hoàn hồn lại, lập tức bắt đầu hàng loạt các động tác cấp cứu.
Cô ý tá ngồi một bên cẩn thận xử lý vết thương cho cô ta, bác sĩ lại cầm cái tai nghiên cứu một phen, một lúc sau mới đi đến nghiêm túc nói với Mộc Yên Nhiên: “Cô Mộc, tai của cô đã không thể nối lại được nữa, tai đã rời khỏi cơ thể của cô trong thời gian quá dài, dây thần kinh và cơ năng đã hoại tử, không thể làm gì được nữa.”
Vừa dứt lời, Mộc Yên Nhiên giống như kẻ điên đứng vùng dậy, đẩy cô ý tá ngã xuống đất!
“Ông nói cái gì, ông nói cái gì? Ông là lang băm! Ông căn bản không xứng làm bác sĩ! Cái gì mà tai của tôi không thể nối lại được chứ, tôi nói cho ông biết, có thể! Có thể!” Hai mắt mở to, Mộc Yên Nhiên lôi kéo bác sĩ ở trước mặt mà lớn tiếng la hét, hành động cuồng loạn khiến người khác thấy sợ hãi: “Tai của tôi nhất định có thể! Ông là đồ lang băm! Lang băm! Anh Lương, anh Lương…”
Đột nhiên, Mộc Yên Nhiên nhớ đến bác sĩ Lương, mau chóng đẩy tất cả những người trước mặt mà xông ra ngoài, di chuyển ánh mắt thì nhìn thấy bác sĩ Lương đang cúi đầu ngồi trong vòng vây giám sát nghiêm ngặt của cảnh sát, gần như ngay lập tức xông đến.
“Anh Lương, anh Lương…” Cầm lấy tai của mình, Mộc Yên Nhiên xông đến trước mặt anh ta, cầu khẩn: “Anh Lương, anh là bác sĩ, anh là bác sĩ giỏi nhất, anh còn là bác sĩ giỏi có nhiều kiến thức, đúng không? Anh nhất định có cách gắn tai lại cho Yên Nhiên đúng không? Anh nhất định không nỡ nhìn Yên Nhiên sau này chỉ có một tai, có đúng không? Có đúng không!”
Bác sĩ Lương nhìn Mộc Yên Nhiên đột nhiên xuất hiện trước mặt, chỉ khẽ hạ mắt liếc nhìn chiếc tai đó mà không nói gì.
Cái tai bị cắn đứt này dường như đã khiến không ít người sợ hãi, trong thời gian nhất định nếu như phẫu thuật thì vẫn có thể nối lại được, nhưng đã qua một khoảng thời gian, dây thần kinh của ngón tay hoặc tai một khi đã hoạt tử, vậy thì có thuốc tiên cũng không cứu được…
Trên quãng đường này, Mộc Yên Nhiên trong lúc sợ hãi cực độ không có phát hiện, nhưng anh đã phát hiện…
Vì đào vong, vì bỏ trốn, vì dẫn cô ta rời khỏi nơi này, mỗi một con đường mà anh ta chọn sẵn đều đã được chọn lựa tỉ mỉ, xung quanh có kiến trúc gì anh đều nắm rõ, nhưng khi cảnh sát dẫn bọn họ đến bệnh viện lại cố ý đi đường xa hơn, vì thế mới khiến cho tai của Mộc Yên Nhiên tuyệt đối không thể gắn lại được…
Cảnh Liêm Uy…
Dường như chỉ trong nháy mắt, đầu của bác sĩ Lương nhớ đến người này.
Người đó, chắc chắn biết tất cả, chỉ là không biết trước khi dư luận dậy sóng hay là sau khi dư luận dậy sóng mới biết mà nghi ngờ cho người đi điều tra, nhưng bác sĩ Lương dám khẳng định tất cả mọi chuyện hôm nay đều là do anh làm!
Người đàn ông đó, đâu thể cho phép