Nghĩ đến đây, Lý Cần lấy ra thông tin vê thân thê của Lâm Thiên, bởi vì có một cái giá mà Phùng Tịnh phải trả..
Tắt nhiên, trước đó tiếng nói của chồng là anh đây cũng rât quan trọng đôi với Lâm Thiên, làm sao anh có thể nỡ lòng để người mình yêu sâu đậm phải chịu sự dày vò này?
Vì vậy anh không cần nghĩ nhiều, sáng hôm sau anh trực tiếp gọi điện thoại cho Đường Ninh.
Quay đầu nhìn lại Lâm Thiển, cô dường như vẫn đang ngủ rât say.
Nếu chuyện này đã xảy ra trong giới giải trí, vậy thì anh sẽ dùng cách của giới giải trí đê giải quyêt…
Ít nhất, anh muốn cho Lâm Thiền một lễ cưới nhận được lời chúc phúc, chứ không phải là đả kịch và sỉ nhục.
Mà Đường Ninh thậm chí còn trực tiếp hơn, nói thẳng một câu: “Chơi thế nào, Cự Tỉnh sẽ cung cấp cho anh tất cả mọi thứ!”
Sáng sớm hôm sau, những người họ hàng không biết Lý Cần đã về nhà, vì “lo” người nhà họ Lý bị lừa nên đã nhao nhao tìm đên nhà, cha Lý ra ngoài tản bộ rôi, chỉ còn một mình mẹ Lý ở nhà với vẻ mặt bắt lực.
“Thanh Thanh à, con bé Lâm Thiển đó tôi thấy không ồn, xem những bình luận trên mạng bây giờ không biết là đang cười vào mặt nhà họ Lỷ thế nào rôi?”
“Thanh à, nghe lời mọi người, cuộc hôn nhân này của thăng Cần quả thật không được, cô ta còn nhỏ như vậy mà đã từng ở chốn hồng trần như thế, ai biết được là có từng làm ra chuyện gì đó xấu hỗ hay không? Nhỡ sau này bị bóc ra thì không phải nhà họ Lý mây người ngôi đó mà chờ người ta cười vào mặt sao?”
“Cân là người tài giỏi lại tuân tú muôn tìm bạn gái kiểu gì o hằng được? Tại sao lại phải lấy một người phụ nữ như vậy vê nhà? Đây không phải là tự làm khó bản thân sao?”
“Còn nữa, cháu nhất định phải chú ý, không chừng khi nó còn nhỏ đã bị người ta làm nhục rồi cũng nên, cơ thê đã chăng sạch sẽ gì rôi.”
Nghe ‘ý kiến” của các cô các bác, mẹ Lý ôm trán, dù sao thì cứ để họ nói cũng được, nhưng bà không muốn Lâm Thiên nghe thấy, sẽ khiến con bé tồn thương.
“Nghe nói cô gái đó hiện giờ đang ở đây, còn chưa kết hôn mà đã qua đây ở rôi, thật là không có chút giáo dục nảo..
“Đúng vậy, nếu