chứng hôn của ngày hôm nay, các nghệ sĩ của Cự Tỉnh, ngoại trừ La Anh Hồng thì những người khác đều sẽ tham dự, vì vậy lễ cưới hôm nay vô cùng náo nhiệt.
Lúc này, Phùng Tịnh một lần nữa lấy thân thê của Lâm Thiền ra để thỏi phông, vì chị ta chính là muốn thấy Lâm Thiên xâu hô.
Nhờ ảnh hưởng của Phùng Tịnh, trên thực tế có rất nhiều vì khách không hiểu Lâm Thiển, cũng không có cách nào hiểu được nhà họ Lý.
Bọn họ đều cho rằng Lý Cần tìm được một người vợ như vậy, sau này nhất định sẽ sông trong trò cười này, ngay cả các quan tướng ở căn cứ cũng có ý khinh thường Lâm Thiền.
Tuy nhiên, Lý Cần không có giải thích mà vân bình tĩnh đón khách khứa vào khách sạn…
Trong phòng trang điêm của cô dâu, Lâm Thiên đeo một màn sa màu trắng mà Lý Cần đã đích thân tham gia thiết kế, hiện tại mặc trên người của Lâm Thiền, cô cuối cùng cũng có cảm giác chân thực.
Cô ấy sắp kết hôn rồi…
Mặc dù ở trong phòng trang điểm, cô ây vần chú ý đên những lời nói, động tĩnh bên ngoài.
“Bên ngoài không có ai gây sự chứ?”
Em đang lo lắng điều gì?” Đường Ninh vừa ngôi bên cạnh vừa hỏi Lâm Thiên “Em sợ người nhà họ Lý, bởi vì em mà bị ảnh hưởng…”
“Nếu Lý Cần đã dám kết hôn với em, em nghĩ anh ta quan tâm đến chuyện này sao?” Đường Ninh hỏi Lâm Thiển: “Hôn lễ cũng sắp bắt đầu rồi.
Em còn sợ gì chứ?”
“Người bên ngoài cười nhạo nhà họ Lý có bệnh, cưới một chiệc giày rách `.
“Được rồi, yên tâm làm cô dâu của em đi.” Nói xong, Đường Ninh lầy hộp trang sức từ chỗ quản gia nhà họ Cô, từ trong đó lây ra sợi dầy chuyền đeo cho Lâm Thiên.
“Đây là? Cái này quá đất…”
“Em nghĩ gì vậy?” Đường Ninh cười nhẹ: “Đây là đồ người nhà họ Có đưa cho chị đấy, có lẽ sợ em cự tuyệt.”
Sau khi Lâm Thiên nghe câu này, trong lòng mới cảm thây thoải mái hơn, cô ây