“Cô ta sớm đã có dự liệu rồi, tôi muốn trở thành người đại diện của cô ta, vì vậy, cô ta đã lấy lời mời của hai công ty Ngôi sao Thời đại và Thế kỷ Sáng tạo Nghệ thuật ra để uy hiếp tôi, nếu như tôi dám tuyên bố trước công chúng trở thành người đại diện của cô ta, cô ta cũng phải tuyên bố trước công chúng hủy bỏ hợp đồng với giải trí Thiên Nghệ.” Hàn Nhược Tuyết dùng ngữ điệu cực kỳ lạnh lùng nói với Hàn Vũ Phàm, nhưng ánh mắt ngược lại nhìn thẳng trực tiếp lên người Đường Ninh nói: “Vũ Phàm, cô ta dùng cách này tuyên bố rằng cô ta sở dĩ ở lại Thiên Nghệ, chúng ta nên đón nhận biết ơn hơn là thái độ phán xét cô ấy.”
“Không biết xấu hỗ, rẻ tiền.”
“Từ trước tới giờ tôi chưa hề oán hận một người nghệ sĩ nào đến như vậy, oán hận đến nổi muốn xé xác thành nhiều mảnh, cô có thể trao đổi với cô ấy, cô ấy không thể chỉ có một yêu „ cầu.
Nhìn dáng vẻ trông như đã trải qua mấy cuộc giao chiến vậy, Hàn Nhược Tuyết dường như đã hiểu Đường Ninh ở một mức độ nào đó.
Hơn thế nữa cô không thể nào ngờ được, co ta đường đường là một người đại diện kim bài, thế nhưng lại bị Đường Ninh đùa cọt liên tục.
Hàn Vũ Phàm nhìn Đường Ninh đồng thời tỏ ý với cô rằng sẽ gặp nhau ở phòng nghỉ, Đường Ninh đi vào hậu đài cùng với chị Long, 3 người cùng ở chung một phòng, cả gương mặt chị Long đầy vẻ phòng bị nhìn Hàn Vũ Phàm.
“Anh nghĩ như thê nào?”
“Để cho Lâm Ví tự do.” Tự mình Đường Ninh nói ra điều khoản của bản thâm: “Nếu không, anh và Lâm Vi cùng nhau tự do, hoàn toàn rời khỏi Thiên Nghệ.”
“Được, tôi đồng ý tha cho Lâm Vi rời khỏi, nhưng cô không được đi.” Hàn Vũ Phàm giọng lạnh lùng nói, theo sau là phút chốc yên lặng trong phòng nghỉ, Hàn Vũ Phàm đột nhiên cởi bỏ lớp ngụy trang, với thân phận của chính mình hỏi Đường Ninh: “Cô suy cho cùng cũng rất hận tôi, mới nghĩ ra kế hoạch quỷ quyệt đến như vậy để đầy tôi và Vũ Nhu đến bước này ở khắp nơi? Chị ơi cô ta muốn trở thành người đại diện là vì muốn tâng bốc chị, không ngờ rằng chị lại là đưa ra việc chấm dứt hợp đồng để uy hiếp Thiên Nghệ…”
“Hàn Vũ Phàm, Mặc Vũ Như và chị của anh làm cái gì cũng đúng cả, còn sự phản kháng của tôi chính là nham hiểm thâm độc, tôi đã từng nói rồi… tôi không chủ động hại người mà, nhưng mà ai cũng đừng nghĩ đổ hết mọi dự tính lén đầu tôi.”
Giọng nói của Đường Ninh rất yên tĩnh, thế nhưng lại mang đến cho người khác sức mạnh không thể cưỡng lại: “Đúng rồi, sao không nhìn thấy Mặc Vũ Nhu?”
“Cô nghĩ rằng tôi sẽ mang đến tổn thương như thế này cho Vũ Như?”
“Cô ấy có tồn thương hay không tôi không biết, tôi chỉ biết rằng vẫn là nên chú ý hơn một chút,… Chẳng lẽ cô vẫn không hiểu cô ấy như vậy? Ngày cuối cùng của bình chọn top hằng năm là ngày mai rồi, cô cảm thấy cô ấy sẽ làm ra chuyện như thế nào, có đạt được mục đích của cô ấy chứ?”
Hàn Vũ Phàm hoảng hốt nhưng vẫn rất cứng miệng: “Cô cho rằng cô ấy giống như tôi sao, cũng chỉ có thể ôm đầu tính toán?
Trong lòng tôi, cô ấy là một người rất tùy hứng, thế nhưng… cô ấy không thể nào nhẫn tâm như vậy có thể đâm một nhát dao tùy ý vào phía sau lưng, có thể tùy ý giãm đạp lên người chị đã từng xem là cô giống như người nhà được.”
“Vậy sao?” Đường Ninh không có thâm ý gì nhìn Hàn Vũ Phàm một cái, xoay người rời khỏi phòng nghỉ của khách sạn, không lâu sau đó, Hàn Nhược Tuyết bước vào căn phòng, hỏi Hàn Vũ Phàm.
“Cô ta muốn làm gì?”
“Cô ta ở lại, đễ cho Lâm Vi được tự do.” Hàn Vũ Phàm đáp.
“Vũ Phàm, chị đoán là đã có công ty lớn khác muốn tạo mối quan hệ thân thiết với cô ta, mà cô ta vẫn y như lúc ban đầu chọn ở lại Thiên Nghệ, cho thấy rõ cô ta có một kế hoạch lớn hơn đang chờ thực hiện, Đường Ninh này là muốn làm cho Hàn Gia chúng ta đến con đường chết, cô ta quá hận em, còn chúng ta bây giờ thì không có cách gì để đối phó với cô ta cả.”
Hàn Nhược Tuyết bóp chặt ly rượu giống như muốn bóp nát cổ Đường Ninh vậy.
.
Truyện Huyền Huyễn
“Vậy bây giờ, chúng ta phải làm sao?” Hàn Vũ Phàm giờ đã lực bất