“Đường Ninh, cô biết điều đi, đừng trèo cao thêm nữa, bằng không, tôi không biết Vũ Nhu và chị của tôi sẽ còn làm ra chuyện gì để làm hại cô đâu, lẽ nào cô muốn thương tích đầy mình sao?” Hàn Vũ Phàm đối mặt với bóng lưng Đường Ninh, lo lắng nói: “Cô quay đầu đi, đừng trả thù nữa.”
Đường Ninh không ngừng bước tiếp, đó là vì cô cảm thấy lời nói của Hàn Vũ Phàm, sau khi đã làm ra bao nhiêu chuyện tổn thương đến cô như vậy, thật khôi hài và nực cười biết bao.
.
Truyện Việt Nam
Sau đó, Đường Ninh quay đầu, vô thức nhìn đến thùng rác ở cách Hàn Vũ Phàm không xa, tấm thiệp mời nát vụn của cô vẫn đang nằm trong đó chưa được xử lí.
Trả thù?
“Hàn Vũ Phàm, thứ tôi muốn chỉ là sự công bằng, trong lòng anh chắc hẳn rất rõ những gì tôi đang nói đến nhỉ? Anh đã từng cho tôi sự công bằng chưa?”
Vẻ mặt của Hàn Vũ Phàm đình trệ, vội vàng nhìn theo ánh mắt của Đường Ninh, nhưng Đường Ninh đã quay đầu lại rồi, chỉ để lại cho anh ta một bóng lưng cứng nhắc.
Hàn Vũ Phàm đoán, có phải Đường Ninh biết chuyện đêm trao giải không?
Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Hàn Vũ Phàm, Đường Ninh đi ra khỏi cửa lớn của Thiên Nghệ, chỉ có điều Mặc Vũ Nhu vẫn không sửa được bản tính thích rêu rao gây sự chú ý của mình, trước cửa Thiên Nghệ, chặn