Sáng ngày hôm sau, chị Long cầm thông tin đầy đủ của Lý Dục, bí mật gặp em họ của paparazzi ở quán cà phê.
Hai anh em họ, một người họ Lục, người kia họ Hàn.
Người họ Lục chính là tên paparazzi đã tống tiền chị Long lần trước, cũng là anh họ của người đàn ông nhỏ bé trước mặt.
Người đàn ông tên là Hàn Chu, mặc một chiếc áo phông đen in hoa, phần thân dưới mặc một chiếc quần bò rách, kiểu tóc rất đẹp, sành điệu, hiển nhiên cậu ta là loại người rất biết cách hưởng thụ.
Thấy chị Long, cậu ta liền tháo kính râm xuống, nhướng mày: “Tìm tôi có chuyện gì sao?”
Chị Long không biết đối phương đã chuẩn bị phát tán tư liệu đen về Đường Ninh, vì vậy cô nói thẳng vào vấn đề: “Nếu tôi nói là một giao dịch kiếm tiền, cậu có dám một mình làm sau lưng anh cậu không?”
“Kiếm được bao nhiêu tiền?”
“Hai người các cậu chắn hiểu rất rõ Đường Ninh nhà chúng tôi tính tình cứng rắn, dù có bị bôi đen thành than cũng sẽ không bỏ tiền ra tẫy trắng cho mình.
Vốn chúng tôi lấy được phần tư liệu này, có thể trực tiếp đưa ra.
Đường Ninh cũng cho tôi toàn quyền xử lý, nhưng chỉ nghĩ đến kẻ đứng sau vụ leo giường, tôi lại cảm thấy oan ức và tủi thân thay Đường Ninh nhà chúng tôi.
Vì vậy, tôi định hợp tác với cậu.
Tôi sẽ cung cấp thông tin miễn phí cho cậu.
Đầu tiên là để trả lại trong sạch cho Đường Ninh.
Thứ hai, cậu phải giúp tôi duy nhất một chuyện.
Đó là tuyên bố với công chúng rằng phần tư liệu này là do Dương Tịnh của giải trí Tranh Điền đưa cho cậu.”
Hàn Chu nghe xong, trong lòng nghĩ hóa ra Đường Ninh đã biết hết chuyện trong này, nên nhận phần tư liệu trong tay chị Long một cách nghỉ ngờ.
Không ngờ bên trong là thông tin còn đầy đủ hơn về Lý Dục, bởi vì có cả tên, ảnh của các nữ diễn viên liên quan đến ông ta.
Cậu ta cùng anh chụp trộm, nhiều thứ là chứng cứ không xác thực, nhưng tài liệu này đơn giản chính là chứng cứ rành rành.
Hàn Chu thấy chị Long đã thể hiện thành ý như vậy, cậu ta cũng ngả bài: “Thực ra, Dương Tịnh đang chuẩn bị phát hành tài liệu đen của Đường Ninh, định dùng ảnh giường chiếu PS, vu khống là ảnh giường chiếu của Đường Ninh và Lý Dục, nếu không phải cuộc gọi tối qua của cô thì Đường Ninh lại hot rồi.”
Chị Long vừa nghe, trong lòng liền kinh sợ, may là…
“Vậy nên cậu mới ngốc.
Cậu tung ảnh giường chiếu của Đường Ninh, suy cho cùng không phải sự thật.
Sớm muộn gì cũng có ngày sự thật được chứng thực.
Mà Dương Tịnh có thể cho các cậu bao nhiêu? Cậu có thể nhận được bao nhiêu?
Đường Ninh nhà chúng tôi chắc chắn sẽ không bỏ tiền.
Nhưng phần tài liệu này thì khác.
Cậu cứ gửi đi như thường lệ, thay tên các ngôi sao nữ có liên quan bằng chữ cái.
Cậu cảm thấy lúc họ sợ sự việc bị lộ, liệu có chủ động liên hệ, cho cậu chỗ tốt, lấy tiền công khai không?”
“Còn phần bên Dương Tịnh, cậu cũng sẽ nhận không ít, cũng dùng đúng lý lẽ này chứng minh, cậu chỉ cần đánh máy là công ty hoa quả nào đó, một người trong giới họ Dương lộ ra tin tức.
Cậu cảm thấy Dương Tịnh vì dẹp tin tức, có tìm các cậu để thương lượng không?”
Hàn Chu nghe, đúng là phương pháp này.
Hơn nữa, cậu đã bị anh đè ép đủ rồi.
Chị Long đưa tư liệu cho cậu ta, cũng tức là trong tay cậu nắm giữ thông tin đầy đủ hơn của anh, không cần lại phải nhìn sắc mặt anh nữa.
“Tất nhiên, tôi muốn nhắc nhở cậu, nếu những nữ diễn viên này chịu chỉ tiền thì cậu cũng đừng có tham lam, có chút lòng là được rồi.
Nếu không, người ta muốn đối phó với một tay săn ảnh thì cũng chỉ như bóp chết một con kiến thôi, cá chết lưới rách, không ai có lợi cả.”
“Tôi hiểu rồi.” Hàn Chu còn sợ phiền phức hơn anh cậu.
“Dương Tịnh cũng đừng trách tôi quá độc ác.
Chuyện bôi đen Đường Ninh lần này, cô ta ở sau lưng đã âm thầm làm bao trò, cậu và tôi đều biết rõ.
Giờ tôi chỉ là đang ăn miếng trả miếng.
Cậu chắc không làm hỏng đâu nhỉ? Tôi đã mang tiền dâng vào tay cậu rồi.
Nếu cậu đánh thua ván cờ hay như này thì cả đời chỉ có thể bị anh cậu đè bẹp thôi.
Hơn nữa, chắc cậu cũng biết, tôi còn có lựa chọn thứ hai, đi gặp anh cậu!”
“Đương nhiên tôi muốn tự mình làm, nhưng tin tức của Đường Ninh buổi trưa sẽ được gửi đi…”
“Đó là việc riêng của cậu…”
Hàn Chu im lặng một hồi, cuối cùng