“Em cho cô ta một cơ hội cuối cùng, nều như… cô ta vẫn không biết hối cải, quyết tâm muốn mượn em để leo lên, thế thì em cũng không còn cách nào khác…” Đường Ninh ôm Mặc Đình, giọng điệu uễ oải, có lẽ là bởi vì cảm thấy hơi mệt mỏi.
Mặc Đình theo bản năng giảm tốc độ xe, xoa đầu cô, để cô có thể thoải mái dựa vào vai mình.
“Sai chính là sai, mà đã sai… thì phải trả giá đắt.”
Đường Ninh vùi đầu dụi dụi vào hõm vai của Mặc Đình, không nói gì nữa, bởi vì trong lòng cô còn đang vì câu nói kia của Mặc Đình, tôi là chồng của cô ấy, mà rung động không ngừng, thậm chí cô còn không tự chủ được mà bật cười.
“Sao vậy?”
“Không có gì, chỉ làm cảm thấy cuộc sống như thế này… thật tốt.” Đường Ninh nói xong, nhẹ nhàng hôn lên cỗ Mặc Đình, đồng thời đưa tay phủ lên mu bàn tay của Mặc Đình.
Đèn giao thông chuyển đỏ, Mặc Đình dừng xe lại, quay đầu hôn lên mặt Đường Ninh: “Em đúng là bảo bối đáng giá nhất mà anh có được.”
Chẳng lẽ… anh không phải là bảo bối của em sao?
Bởi vì Lam Vũ tỏ ra rất đáng thương, bình luận trái chiều với Đường Ninh ngày càng kịch liệt, thế nhưng những bình luận phản bác cũng không thiếu, dù sao thì dựa vào địa vị hiện giờ của Đường Ninh, thật sự không cần phải nhằm vào một người mẫu nhỏ vừa mới vào nghề, mà fan hâm mộ của Đường Ninh càng chỉ thẳng mặt Lam Vũ có ý lăng xê, đương nhiên bởi vì những lời chỉ trích này, Lam Vũ lại một lần nữa lên tiếng khóc oan, người hâm mộ hai bên và người qua đường đang nhao nhao muốn lật trời.
Tối hôm đó, Star Times nhận được món quà mà Đường Ninh gửi cho Lam Vũ, mà người đại diện của Lam Vũ quan sát rồi lập tức cười: “Còn có một tắm thẻ, xem ra Đường Ninh này đúng là kiêng kị người ở sau lưng cô.”
Lam Vũ hừ một tiếng, nhưng cũng tỏ ra rất hứng thú với món quà mà Đường Ninh gửi đến.
Đường Ninh đúng là không tiếc củaf “Cũng không ngờ Đường Ninh này quả thật rất biết cách làm người, lại cho kẻ địch của mình hời nhiều như thế.” Người đại diện của Lam Vũ là một người đàn ông trẻ tuổi cao gây, thời gian làm việc với tư cách người đại diện cũng không lâu.
“Rõ ràng là ngu xuân.” Lam Vũ lấy bình nước hoa bên trong ra, sau đó để trợ lý của mình tìm rất nhiều đồ vật dùng để đùa ác với người khác, để vào trong hộp, rồi chớp mắt nhìn người đại diện: “Những thứ này mới là thứ mà Đường Ninh đưa tới, Đường Ninh muốn cảnh cáo tôi.”
Người đại diện trừng to mắt, bỗng nhiên cảm thấy Lam Vũ có chút đáng sợ, cô ta đúng thật là chỉ mới mười sáu tuổi sao?
“Cô đã nhận được lợi ích, Đường Ninh lại mang quà đến tặng cho cô, đáng lẽ cô phải nên có chừng mực mới đúng? Toàn bộ Thiên Nghệ còn bị Đường Ninh làm sụp đổ, chẳng lẽ cô cho rằng Đường Ninh sẽ sợ cô sao?”
Lam Vũ nhìn người đại diện của mình, trong mắt mang theo tia giễu cọt: “Gan của anh bé như thế, làm sao có thể trở thành người đại diện của tôi?”
“Nếu cô cảm thấy năng lực của tôi không đủ, cô có thể nói với tổng giám đốc để đối người đại diện.” Người đại diện nói xong liền rời khỏi phòng nghỉ của Lam Vũ, một cô gái như thế, mới mười sáu tuổi, thế mà đã hiểu được nhiều thủ đoạn hãm hại người khác như vậy, nghĩ kỹ lại thì đúng là có chút đáng sợ.
Lam Vũ nhìn người đại diện rời đi, khinh thường hừ lạnh: “Đường Ninh thì thế nào? Tôi còn nhỏ như thế, không phải người ta sẽ bảo vệ tôi sao?” Nói xong, Lam Vũ lấy bình nước hoa kia đi, sau đó nói với trợ lý: “Bỏ tất cả những thứ này vào trong, sau đó chụp ảnh đăng lên mạng, nói rằng những thứ này đều là quà Đường Ninh gửi đến.”
Trợ lý và Lam Vũ cùng tuổi với nhau, nói thật thì khi nghe được mệnh lệnh này của Lam Vũ cũng hơi kinh ngạc.
“Thế nhưng mà… thứ Đường Ninh đem đến, rõ ràng chính là…”
“Người bên ngoài không quan tâm đến chân tướng sự thật, thứ bọn họ muốn chính là giải trí, thứ bọn họ muốn nhìn chính là sự ép buộc, dồn nén…” Lam Vũ nhún vai coi thường, sau đó nhắc chân đạp vào người trợ lý: “Nhanh làm đi…”
Trợ lý bị đạp, chỉ có thể nhịn sự tức