Đạo diễn Lưu sững người một lúc, sờ sờ cằm, suy nghĩ trong giây lát: “Đường Ninh trước đó có diễn thử một lần, kỹ năng diễn xuất của cô ấy vốn khá tốt.
Về phần Mặc tổng, tôi không xem biểu cảm của anh ấy.
Có giống người yêu hay không thì đây là chuyện riêng của người ta.
Nếu anh muốn tiếp tục lăn lộn ở Thịnh Kinh lâu dài, thì đừng ngồi lê đôi mách như thế.”
Nhân viên LM khẽ nở nụ cười, dịu dàng sờ sờ đầu của mình: “Chỉ là tôi cảm thấy tràn đầy cảm giác CP”.”
(*cảm giác CP: cảm giác ăn khớp với nhau, chỉ tình cảm hai bên thân mật thắm thiết) “Đó là một chuyện tốt với LM các anh.”
Cảnh quay đầu tiên của phim quảng cáo được hoàn thành nhanh chóng như vậy.
Đoàn quay phim lập tức chuyển cảnh.
Cảnh thứ hai phải quay là hai người trên đường chạy nhanh đến nhà thờ, cô dâu bị cọ xước chân, chú rễ cởi giày của cô ấy ra, sau đó cõng cô ấy leo lên từng bậc thềm.
Mà cách resort”
không xa chính là nhà thờ theo phong cách Châu Âu, tuy nhiên trong khung cảnh, nhà thờ chỉ là cảnh xa.
( resort: làng du lịch, làng nghỉ mát) Nhưng điều này cũng không cản trở vẻ đẹp của khung cảnh…
Lần này, Đường Ninh thực sự phải mặc váy cưới.
Trong phòng thay đồ, dưới sự giúp đỡ của chuyên gia trang điểm, Đường Ninh đây nhanh tốc độ thay đồ.
Mà bên cạnh cô đang treo chiếc váy cưới dáng ống màu champagne mà cô sẽ mặc.
Đó không phải là chiếc váy cưới đẹp nhất.
Nhiều lớp vải sa nhẹ chồng lên nhau.
Thân váy không trang trí kim cương hay pha lê, chỉ có những đường thêu thủ công tinh xảo, tinh tế và lộng lẫy.
Chiếc váy cưới này không có phần tà váy rộng vì LM không thể giọng khách át giọng chủ, nhưng trong lòng Đường Ninh, cũng giống như tình cảm với Mặc Đình, trước nay thứ cô cần không phải là sự long trọng.
Chị Long luôn nhịn không nói chuyện, cho đến sau khi Đường Ninh mặc váy cưới trước gương, cô ấy mới không khỏi cảm thán: “Đẹp quá.”
“Đúng vậy, váy cưới rất bình thường, chủ yếu là do người đẹp thôi.” Chuyên gia trang điểm khen ngợi một câu, sau khi giúp Đường Ninh chỉnh váy xong, thì bước ra khỏi phòng thay đồ.
Mà lúc này, chị Long mới vội vàng lên gần, cười xinh đẹp: “Đây coi như em lấy việc công làm việc tư, bù đắp cho tâm nguyện chưa cùng đại boss chụp ảnh cưới à?”
Đường Ninh cười, không phủ nhận.
“Được rồi, ai bảo chồng em làm đại boss, tùy em thôi, nhưng em thế này thật sự quá đẹp…”
Trước đây Đường Ninh từng trình diễn catwalk váy cưới, nhưng cảm giác đó hoàn toàn khác so với bây giờ, suy cho cùng thì… người đi cùng cô ấy là người thân thiết nhất với cô ấy.
Lần này thứ cần trưng bày là những món đồ trang sức mà cô dâu cần trong hôn lễ, vì vậy Đường Ninh đã sớm đeo vòng cỗ § và hoa tai vào, tóc đen uốn vòng được cố định bằng băng đô pha lê, phía sau buông thống khăn voan dài.
Cô cứ như thế bước ra khỏi phòng thay đồ, khiến những người xung quanh đều hô kinh diễm quá.
Mà Mặc Đình đã mặc xong quần áo từ lâu, đứng cách đó không xa nhìn chằm chằm vào cô, trong lòng như thể vừa bị đánh cực mạnh bởi trong đầu anh đã tưởng tượng ngàn vạn lần bộ dáng Đường Ninh vì anh mặc áo cưới, nhưng khi thực sự nhìn thấy hình ảnh này, đôi mắt lại bắt giác hơi sưng lên…
Nhân viên LM quét qua biểu hiện của hai người, cúi đầu mỉm cười, nhưng không nói gì.
Nhưng lại biểu đạt chính xác một ý.
Nếu đây không phải là tình yêu thì còn có gì đáng đau lòng?
“Được rồi, chuẩn bị cảnh thứ hai”
Đạo diễn ra lệnh một tiếng, hai người nhanh chóng tìm đúng vị trí, từ từ xuất hiện trong ống kính.
Đó là một cặp vợ chồng chưa cưới đang vội làm đám cưới, nhưng cô dâu vì chạy quá nhanh mà bị thương ở chân.
Chú rễ nhanh chóng ngồi xỗm xuống, sau khi cõng cô dâu trên lưng, thì cầm giày của cô dâu, ném xuống đất một cách bá đạo.
Đường Ninh ở trên tắm lưng rộng lớn của Mặc Đình, trái tim vẫn luôn đập liên hồi, tựa như bất kể có qua bao lâu, chỉ cần nghĩ đến người này, chỉ cần gặp người này, chỉ cần người này đối xử tốt với cô, thì sẽ cầm lòng không đậu mà cười ngây ngô.
Đạo diễn nhanh chóng nắm bắt được điểm này, cảm thấy vô cùng hoàn mỹ.
Đường Ninh bắt luận là tĩnh hay động, thì vẻ đẹp đó… đều sống động tự nhiên, nhưng lại không tranh không đoạt, hoàn toàn không làm mắt đi ánh sáng của trang sức.
Việc quay phim nhanh chóng dừng lại, nhưng Mặc Đình lại cõng Đường