“Cậu cũng đừng tức giận nữa, tôi nghe người trong giới nói rằng Đường Ninh vì chuyện lần này mà bị tổng giám đốc của Tranh Điền mượn đề tài này để làm bóng tên tuổi mình, còn nội bộ thì đã đóng băng mọi hoạt động của cô ta rồi.
Nghe nói những hoạt động mà trước đây đã thỏa thuận với Đường Ninh, cũng vì chuyện lần này mà toàn bộ bị phân chia hết rồi, cô ta hiện giờ căn bản không có thực lực gì để đấu với cậu.” Người đại diện ngồi xuống bên cạnh Lăng Phong, đem hết những tin tức bản thân thám thính nghe được nói hết cho Lăng Phong nghe không sót một chữ.
“Chuyện anh nói có thật không?” Lăng Phong ngắng đầu uống rượu, sau đó ngồi xuống ghế sofa phía sau lưng: “Đã quyết định chưa?”
“Căn bản đã quyết định rồi.”
Lăng Phong đặt ly rượu xuống, đột nhiên cười phá lên ha há: “Cứ để cho con đê tiện đó đấu với tôi…Nhưng Tranh Điền mới ký hợp đồng với Đường Ninh, sao lại làm ồn ào đến bước này chứ?”
“Tranh Điền đấu đá nội bộ, người ngoài như cậu với tôi, làm gì mà hiểu rõ được chứ?” Tiếp sau đó, người đại diện vỗ vai của cậu ta: “Vì vậy, đừng có hao tâm tổn sức đấu với Đường Ninh gì cả, cô ta bây giờ chẳng qua cũng chỉ là chuột chạy qua đường thôi(*).”
(): chỉ là kẻ xấu xa chỉ đáng để căm giận thôi, không có khả năng chiến đấu.
Lăng Phong hoàn toàn phấn khởi, căn bản không nghe lời khuyên nhủ của người đại diện, trực tiếp móc điện thoại ra, gửi đi một tin tức: “Ha ha ha, nghe nói Đường Ninh bị Tranh Điền vùi lắp đóng băng mọi hoạt động rồi!”
Đường Ninh bị đóng băng mọi hoạt động?
Lăng Phong hận Đường Ninh đến phát điên rồi sao?
Báo chí truyền thông đều xôn xao bày tỏ sự khó hiểu, Giải trí Tranh Điền lúc ban đầu chiêu mộ Đường Ninh vào công ty đường hoàng như thế, sao có thế nhanh như vậy mà tự tát vào mặt mình rồi?
Thế nhưng, chuyện này vậy mà lại nói ra từ miệng của Lăng Phong, vì thế truyền thông vẫn cảm thấy nhất thiết phải theo sát mới có thể hiểu được, nên đã trực tiếp gọi điện thoại đến văn phòng tổng giám đốc Tranh Điền.
Lan Hề chỉ muốn yên lặng giải quyết Đường Ninh, không nghĩ sẽ đem chuyện này làm ầm ï đến cùng, nhưng cô ta không thể ngờ được Lăng Phong lại trực tiếp đem chuyện này bóc trần ra bên ngoài.
Cô ta muốn đóng băng mọi hoạt động của Đường Ninh!
Cô ta không muốn để cho bên ngoài biết được sự cưỡng chế của cô ta đối với Đường Ninh là vì Đường Ninh đã mắt đi giá trị lợi dụng, càng không muốn để cho bên ngoài biết được cô ta đối với Đường Ninh là qua cầu rút ván, lợi dụng xong rồi vứt bỏ, vốn dĩ tự trong lòng cô ta cũng biết những cách làm này đều là trơ trến, đều là mờ ám, suy cho cùng không thể chỉ dựa vào việc Lăng Phong đổi vai thì đóng băng mọi hoạt động của Đường Ninh được, lý do như vậy quá yếu kém, cũng quá là gò ép rồi.
Quan trọng nhát là, cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng Đường Ninh sẽ làm trái lại…
Cho dù người này là cô ta…Đường Ninh tuyệt đối cũng sẽ không nhượng bộ.
“Hiện giờ bên ngoài đồn đoán khắp nơi, Giải trí Tranh Điền đã đóng băng mọi hoạt động của em rồi, còn xác nhận máy tin tức Lý Đan Ni đã thay thế hoạt động của em là chính xác nữa, bên ngoài đang xôn xao phỏng đoán vận may của em đến đây cũng đã hết rồi, một người mẫu già nua 26 tuổi có thể đi đến giải trí Tranh Điền cũng không tồi rồi.” An Tử Hạo lật laptop trong tay xem bình luận trên mạng, khoé miệng không nhịn được nở một nụ cười chế nhạo.
“Nhưng mà không thể không nói đến cái tên ngu đần Lăng Phong kia, trái lại giúp chúng ta được một việc lớn.”
Vốn dĩ, An Tử Hạo đã nghĩ đến việc sẽ bóc trần chuyện này ra bên ngoài, khiến cho dư luận giám sát Lan Hề, nhưng kết quả thế này, chắc chắn cả hai bên đều thiệt.
Nhưng bây giờ, Lăng Phong vậy mà lại chủ động tặng đến một món quà lớn đến như vậy, nếu như bọn họ lại không nhận lấy, há chẳng phải phụ lại tâm ý của Lăng Phong sao?
Đường Ninh ngồi trên xe chuyên dụng của mình tiện tay lật xem tạp chí mới nhất, nụ cười trên gương mặt cũng không hề có chút giảm đi: “Anh ta chắc cảm thấy đây là một câu chuyện cười, nhưng lại không biết rằng Lan Hề không dám thừa nhận, đương nhiên tiền đề(*) chính là Lan Hề vẫn quyết định cần mặt mũi hơn.”
“Tại sao nhất định phải gặp Lan Hề chứ?” An Tử Hạo thực sự cảm thấy Đường Ninh không cần thiết phải gặp Lan Hà.
“Không phải em muốn gặp Lan Hè, là Lan Hề muốn gặp em.”
Đường Ninh sửa lại cho đúng trật tự.
“Ý của anh là, em có