“Ông nội gọi chị rồi… Đường Ninh, chị đi chăm sóc ông trước đã.” Chị Long không dám tiếp tục giả ngầu trước mặt Đường Ninh, bởi cô ấy biết tâm tư Đường Ninh cần thận thế nào.
Ngón tay miết điện thoại của Đường Ninh khẽ siết chặt, sau đó gật đầu trả lời chị Long: “Nghỉ phép thật tốt nhé.”
Chị Long cúp máy, cả người như muốn đổ gục, ngồi bệt xuống đất.
Dường như đối phó với Lan Hề, cũng không tốn sức như vậy.
Chị Long từng nghĩ tới việc nói cho Đường Ninh biết chuyện này sớm nhất có thể, nhưng ngoài kéo Đường Ninh vào vụ ức hiếp này thì dường như không có lợi ích gì.
Cả chặng đường này của Đường Ninh đã phải chịu đựng quá nhiều, nếu nói với Đường Ninh chuyện này, thì Đường Ninh và Lan Hề sẽ càng không chịu bỏ qua cho nhau.
Ông nội, cô sẽ nghĩ cách cứu, nhưng Đường Ninh, Lan Hề cũng đừng nghĩ tới việc hãm hại đượ!
c Đặc biệt là lợi dụng cô!
Đường Ninh hạ cánh tay xuống, đứng bên cửa số trầm tư một lúc, không biết có phải bản thân cô nghĩ nhiều không.
Cô luôn cảm thấy chị Long khác hẳn tâm trạng lạc quan ngày thường.
Mặc Đình ở sau lưng mang tới một chiếc áo khoác, sau khi đã đứng sánh vai với cô, anh ôm cô vào lòng.
Đường Ninh kề sát vào lồng ngực đầy cảm giác an toàn, ngẳng đầu nhìn Mặc Đình: “Đình… có thể để Lục Triệt đi gặp chị Long không? Em luôn cảm thấy chị ấy có gì đó không đúng.”
Thật ra, Lục Triệt với tư cách là trợ lý đặc biệt, cũng không nhàn hạ, nhưng Mặc Đình chỉ cúi đầu hôn lên trán Đường Ninh.
Vợ có yêu cầu, anh đương nhiên sẽ đáp ứng ngay lập tức, vì vậy anh lập tức lấy điện thoại gọi cho Lục Triệt, bố trí nhiệm vụ đặc biệt cho người đã tan làm.
Lục Triệt không dám chậm trễ, dù cho đã tan làm, cũng lái xe đến dưới khu nhà trọ của chị Long.
Mặc dù cảm thấy ban đêm đến nhà trọ của phụ nữ không lịch sự cho lắm, nhưng để Đường Ninh yên tâm, Lục Triệt vẫn đi lên bậc thang, gõ cửa nhà chị Long.
Chị Long không nghĩ sẽ có người đến, vội gạt nước mắt hỏi ai ở ngoài.
Lục Triệt bày tỏ mục đích đến của mình, trong lòng chị Long thấy ấm lên, nhưng vẫn không mở cửa: “Về đi, tôi không sao, đã ngủ rồi.”
Lục Triệt gật đầu, không tiếp tục quấy rầy, nhưng phân phó của Mặc Đình là nhất định phải thấy được người, vì vậy, Lục Triệt đã ở trước cửa nhà chị Long cả đêm.
Đợi ngày hôm sau, lúc chị Long đi ra thì thấy Lục Triệt vẫn đứng ở cửa, bị dọa giật nảy mình.
“Lạnh như vậy, anh không về nhà à?”
Lục Triệt xoa xoa tay, mỉm cười: “Ngủ trong xe cả đêm, vừa mới lên.”
Chị Long thấy mũi Lục Triệt đỏ bừng vì lạnh, vội bảo anh vào: “Ít nhất thì sưởi ấm một chút.”
Lục Triệt bước vào nhà chị Long, vẻ mặt hơi nghỉ hoặc: “Không phải nói là ông nội tới thăm cô à? Người đâu?”
Chị Long sửng sốt một chút, giả bộ bình tĩnh trả lời: “Ở khách sạn…”
“Có phải cô gặp khó khăn gì không?” Lục Triệt quan sát căn phòng của chị Long, bởi vì trước đây Đường Ninh từng sống ở đây, có gác lửng, đủ cho cả gia đình mấy người lớn nhỏ, chị Long lại để ông nội ở khách sạn?
Hơn nữa, mắt chị Long sưng to như quả óc chó, rõ ràng là hậu quả của việc khóc suốt đêm.
“Không…”
“Cô không nói, tôi có thể nhờ chủ tịch đi tra…”
“Đừng.” Chị Long kéo Lục Triệt lại, sau đó buông ra, lui về phía sau hai bước: “Loại chuyện này đừng kinh động quá nhiều người.”
3 “Vậy thì nói với tôi đi.” Lục Triệt ngồi xuống ghé sô pha trong phòng khách.
Thật ra cũng khó trách chị Long giấu không được chuyện này, theo tính tình trước nay của chị Long, cho dù trời có sập xuống, cô ấy nhiều nhát là sẽ hét lên tức giận hai tiếng, nhưng tuyệt đối sẽ không để nhìn ra tâm trạng lắng xuống như vậy, đặc biệt là cô ấy cố ý ngụy trang, bộ dạng gượng cười đó càng khiến người khác nhịn không được mà nảy sinh nghỉ ngờ.
“Tôi… bị đe dọa rồi.”
“Cái gì?” Lục Triệt đột nhiên hoảng sợ kêu lên.
Chị Long cúi đầu, sau đó nói cho Lục Triệt tiền căn hậu quả của toàn bộ sự việc, nhưng từ đầu đến cuối, cô đều nhắn mạnh một điều: “Đừng nói với Đường Ninh, đừng ảnh hưởng đến việc cô ấy lên talkshow của Phong Thái, không thể để mưu kế của Lan Hề thực hiện được.
Nếu không, cô ta sẽ cảm thấy chỉ cần dùng phương pháp này là có thể đạt được mục đích của mình.”
“Sau này, cô ta sẽ chỉ trở nên tôi tệ hơn!”