La Hạo liếc nhìn Viên Viên rồi nhìn Hàn Hinh Nhị, trong lòng đột nhiên mắt tự tin.
Bởi vì khi chưa gặp Hàn Hinh Nhi, anh ta chỉ biết cô bé bị bệnh đã lâu, cũng không tìm hiểu nhiều thông tin khác của cô bé, anh ta vốn còn tưởng rằng người sắp chết thì không cần tốn quá nhiều sức lực.
Cho nên hiện tại, anh ta không thể hiểu được lửa giận trong mắt Hàn Hinh Nhi lúc này là vì cái gì…
Có phải vì anh ta bịa ra những lời Đường Ninh nói?
Bất kể như thế nào, anh ta đã đâm lao thì phải theo lao, chỉ có thể duy trì bình tĩnh mà gật đầu: “Đương nhiên là Đường Ninh nói… Tôi là tổng quản lý của cô ấy, cần gì vu oan cho cô ấy chứ?”
Hàn Hinh Nhi nhìn La Hạo, nhìn từ trên xuống dưới, sau đó cười nhẹ, hít hơi sâu từ trong ngực thốt ra ba chữ: “Anh nói dối.”
“Anh La, anh đừng cho rằng Viên Viên ngây thơ thì anh có thể lừa gạt mọi người.
Hành động của giải trí Tranh Điền đối với Đường Ninh, từng bước từng bước chèn ép, anh cho rằng Viên Viên không thích lên mạng thì những người khác cũng đều bị mù sao? Ghi âm Tranh Điền nói xấu Đường Ninh vốn đã nằm trên các tiêu đề tìm kiếm hàng đầu trong thời gian dài rồi, anh đang coi mọi người đều là kẻ ngốc sao?”
La Hạo lúc này bỗng nhiên……
Bị Hàn Hinh Nhi làm cho á khẩu không trả lời được, không có 3 cách nào phản bác, bởi vì căn bản anh ta không hê nghĩ tới, Hàn Hinh Nhi sẽ đi vào.
“Hơn nữa, tôi đã quen biết Đường Ninh bao nhiêu năm rồi? Chị ấy có thể nói những lời như vậy hay không, chẳng lẽ tôi lại không biết, tôi còn cần phải biết thông qua anh sao? Thật ra chắc anh cũng không gọi điện cho Đường Ninh đâu nhỉ?” Cơ thể Hàn Hinh Nhi vô cùng yếu ớt vì đau ốm quanh năm nên thể trạng rất tệ, nhưng…
Một cô gái mới hai mươi tuổi như thế ra mặt, dù đau ốm vẫn dùng lập trường vững vàng của mình để bênh vực người mình tin tưởng và ngưỡng mộ.
“Anh La, mong anh quay lại nói với tổng giám đốc Lan Hề kia của các anh rằng đừng lợi dụng tôi để tấn công Đường Ninh, tôi không để các người thành công đâu.”
“Còn nữa, xin các người hãy tránh xa bạn của tôi một chút, cô ấy rất đơn thuần, không thể chịu được sự hãm hại của những người mưu mô như các người đâu.”
“Mời…”
Cuối cùng, Hàn Hinh Nhi nói một câu mời đi, không thèm để cho La Hạo nói một lời mà đã thể hiện rất rõ ràng lập trường của mình.
Cô ấy thực sự muốn sống khỏe mạnh, nhưng không bao giờ muốn dùng cách làm hại hoặc tổn thương người khác.
Thật ra, trước khi Đường Ninh chia tay với anh trai Hàn Vũ Phàm, cô ấy đã nhận thấy có điều gì đó không ổn ở anh trai: mình, lúc đó cô ấy cũng muốn nhắc nhở Đường Ninh đừng ngốc như vậy nữa.
May mắn thay… Đường Ninh đã tự nhận ra, đứng lên một lần nữa, mà Đường Ninh tái sinh đã giúp cô ấy tiếp thêm can đảm để tiếp tục sống.
Bởi vì cô ấy đã học được thế mạnh từ Đường Ninh, thậm chí ngay cả phong cách diễn xuất, cô ấy cũng muốn bắt chước thần tượng của mình.
Vì vậy cô ấy đã theo dõi tất cả các màn catwalk và bìa chụp của Đường Ninh, trong lòng cô không có người nào quan trọng hơn Đường Ninh, bởi vì niềm tin vào người này, cô mới có dũng khí vượt qua khó khăn.
La Hạo không nói gì, bởi vì anh ta cảm thấy gò má đau rát, hơn nữa lại còn bị một cô gái mới ngoài hai mươi tuổi tát thật mạnh.
Vì vậy, anh ta lập tức rời khỏi biệt thự nhà họ Viên, lúc rời đi cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Ngay khi La Hạo vừa rời đi, Hàn Hinh Nhi không trụ được lùi về phía sau, Viên Viên lập tức vươn tay đỡ cô ấy: “Đừng kích động như vậy…”
“Nếu tớ không kích động thì có khi cậu bị anh ta bản đi lúc nào không hay.” Hàn Hinh Nhi đưa tay đẩy trán Viên Viên một cái: “Đồ ngốc, về sau cậu có thể đừng dùng mông nghĩ chuyện không? Nếu thật sự tớ không có ở đây thì cậu phải làm sao?
Viên Viên.”
Viên Viên hơi nghẹn ngào, ôm chặt cô bạn thân