Lần này, Mặc Đình không cho cô sự lựa chọn nào khác, cũng không nhắc đến hai từ “Tinh Hoàng”, chỉ bá đạo nói một câu, cô chỉ có một sự lựa chọn, đó là đến với Hải Thụy!
Đoán chừng, trên thế giới này không có sự công bằng tuyệt đối, nhưng lại có cái gọi là quyền lực tuyệt đối.
Hải Thụy là của Mặc Đình.
Mà ở Hải Thụy, một khi xuất hiện chuyện mờ ám hoặc là quy tắc ngầm, Mặc Đình tuyệt đối sẽ không cho bát kỳ ai cơ hội, cho dù người này có là siêu sao thì kết cục cuối cùng cũng chỉ có thể là rớt đài.
Lần này, mặc dù Đường Ninh không gật đầu đồng ý, nhưng mà cô cũng không có nói lời từ chối, lúc cúp điện thoại, khóe miệng thậm chí còn hiện lên một nụ cười.
Bởi vì đến Hải Thụy, cô đã không còn sợ hãi hay tự ti nữa…
Lần này, tin tức bùng nỗ truyền đi khắp nơi, không cho Đường Ninh một có chút thời gian nghỉ ngơi, sự tẩy chay đối với cô đã thâm nhập đến mọi tầng lớp người dân.
Thậm chí ngay cả tạp chí HerVision vừa xuất bản cũng chưa từng gặp phải sự thờ œ đón nhận như vậy.
Rất dễ nhận thấy, đây rõ ràng là bởi vì “mạng người”, thái độ chuyên nghiệp của Đường Ninh cũng không thể cứu vãn được những lời công kích còn có trách mắng của những người anti cô.
Bởi vì La Hạo đã sớm nhìn thấu được thủ đoạn để đối phó với những trường hợp khẩn cấp của cô ta, nhưng lần này, Đường Ninh lại gây nên cảm giác phiền phức còn có mâu thuẫn đối chọi, là kết cục rối rắm do antifan gây ra, chỉ sợ ngay cả khi trên mạng xuất hiện người đứng ra bảo vệ Đường Ninh, cũng sẽ nhanh chóng đám antifan này xóa sổ.
Cho nên, sau khi bùng nổ ra sự việc của Hàn Hinh Nhi, cũng không còn ai dám đứng ra lên tiếng bênh vực Đường Ninh nữa….
Ngay cả đối tác cũ, thậm chí là Lâm Vĩ Sâm của TQ, sau khi sự việc này bùng nổ, khi đối mặt với giới truyền thông, cũng đã trực tiếp chọn cách ngậm miệng không bàn, không phải họ không tin Đường Ninh, mà là dù cho có nói bất cứ điều gì, đối với bọn họ mà nói thì đó đều là ngụy biện.
Đối với Đường Ninh, trái lại còn họa vô đơn chí.
Tất nhiên, giải trí Tranh Điền đối với chuyện này vẫn như cũ không làm được gì.
Khi sự việc này xảy ra, Lan Hề cũng đã từng đến tìm La Hạo, mặc dù cô ta cũng rất ghét Đường Ninh, nhưng bởi vì địa vị ở nước ngoài của Đường Ninh đang trên đà phát triển, lợi ích mang lại cho Tranh Điền là vô cùng nỗi bật.
Sau khi Tranh Điền trải qua ảnh hưởng tồi tệ từ việc bị An Tử Hạo vạch trần, bởi vì danh tiếng của Đường Ninh cho nên đang dần từng bước từng đi lên trở lại.
Tuy nhiên, lần này La Hạo lại chơi quá lớn, thậm chí còn không tiếc đánh cược cả tương lai của Tranh Điền, cho nên khiến Lan Hề vô cùng bắt mãn.
“Cậu có biết hay không? Bây giờ chúng ta với Đường Ninh là quan hệ đồng hội đồng thuyền, một bên bị tổn hại thì bên còn lại cũng không yên ổn.
Nếu cậu vạch trần Đường Ninh như vậy, chẳng lẽ cậu không sợ sẽ đẩy Tranh Điền vào chỗ nguy hiểm sao?” Lan Hề cầm hết tất cả giấy báo trong tay ném vào mặt La Hạo: “Cậu có biết rằng sau khi sự việc của Đường Ninh bùng nỗ ra ngoài, cổ phiếu của công ty chúng ta đã giảm xuống mức sắp phải đóng băng không hả?”
La Hạo sau khi nghe câu này, trong đáy mắt không thể nói là không có chút do dự, nhưng… vẫn di chuyển yết hầu của mình, sau đó nói: “Tôi có chừng mực.”
“Cậu có chừng mực!?” Lan Hề cười lạnh chế nhạo: “Trong lòng cậu căn bản không có điểm dừng, cậu cho rằng cậu là cái gì?
Cậu cho rằng cậu là thần chắc? Cậu có thể khống chế tâm tư của mấy người, cậu còn có thể khống chế được cả một cộng đồng mạng?”
“Thực ra tôi vẫn luôn biết rằng cậu là người có thể giữ được bình tĩnh nhất trong ba người cậu, Dương Tịnh còn có Tử Hạo… bởi vì cậu nghĩ rằng mình có thể làm được những chuyện lớn.”
“Tôi cũng buộc phải thừa nhận rằng đôi khi có cậu bên cạnh sẽ khiến mọi người cảm thấy an tâm, thế nhưng…”
“Khi cậu dùng dao đâm một nhát, cũng chính là cầm dao đâm vào mình.”
Cuối cùng Lan Hề cũng đã hiểu thế nào gọi là tự làm tự chịu, tại sao cô ta lại thất bại như vậy, sự nghiệp tại sao lại tiếp tục bị hủy hoại trong tay mình?
“Tôi nói rồi, tôi tự biết chừng mực, cô chỉ cần giao hết cho tôi.”
Lan Hề cũng không nói gì nữa, chỉ là lại nhìn La Hạo vô cùng mỉa mai.
Ánh mắt của cả hai chạm nhau, cuối cùng, tất nhiên vẫn là