Buổi sáng ngày hôm sau, trong bản tin giải trí phát sóng sự kiện lớn rầm rộ ở sân bay Thịnh Kinh, đài truyền hình phát sóng trực tiếp cuộc phỏng vấn của phóng viên ngay tại hiện trường.
“Không chừng có lẽ kể từ khi tôi làm trong ngành phóng viên, không, phải nói là kể từ khi được sinh ra đến nay, đây là lần đầu tiên tôi thấy cảnh tượng như vậy.
Người hâm mộ tụ tập với nhau theo quy mô lớn, lại không phải bởi vì thích một người, mà là vì ghét một người.”
“Chúng ta có thể nhìn thấy được từ hiện trường, cảnh những người hâm mộ này đang cầm biểu ngữ, cầm thẻ bài trên tay, không có ngoại lệ đều là để bày tỏ sự tức giận của họ đối với người mẫu Đường Ninh.”
Sau khi nói xong, phóng viên cúi đầu liếc xuống đồng hồ trên tay, lại ngắng đầu nhìn lên lần nữa, nói tiếp với máy quay: “Theo như những gì chúng tôi được biết, chuyến bay của Đường Ninh sẽ hạ cánh xuống sân bay lúc 10 giờ sáng hôm nay, cách hiện tại chưa đến hai mươi phút nữa.
Hiện tại sân bay đang khẩn cấp tiến hành công tác an ninh.
Tại đây, ký giả chỉ hy vọng rằng Đường Ninh có thể an toàn thoát thân, dù cho có chuyện gì đi nữa thì cũng đừng để bị thương.”
Chị Long sau khi xem xong tin tức, trực tiếp giơ tay tắt ti vi.
Rồi quay đầu nhìn Đường Ninh, cô đang đứng bên cạnh bàn ăn hình vuông tỉa cành hoa.
“Văn kiện chấm dứt hợp đồng, chị đã nhờ luật sư gửi đi rồi, hiện tại có khả năng đã đến tay của Lan Hè.” Chị Long quay người lại nói với Đường Ninh.
Đường Ninh vẫn không nói chuyện, tiếp tục động tác trên tay.
“Đường Ninh… Em có biết chị tối qua tự đi tìm ngược, sau khi đọc xong những bình luận đó, chị tức giận thế nào không? Em nhìn đi, nhìn mắt chị khóc đến sưng lên…” Chị Long chỉ vào đôi mắt sưng to như quả óc chó của mình nói.
“Đáng đời chị.” Giọng nói Đường Ninh không chút gợn sóng.
“Chị đây còn không phải vì em sao, em cũng được xem như là một người nổi tiếng khác người.
Fan hâm mộ của người ta đông nghìn nghịt, đều là vì đi đón thần tượng của mình, còn thâm tình mà hát với thần tượng của mình “em chỉ thích anh, nhìn anh thôi”.
Em xem fan của em kìa, kéo theo cả băng rôn biểu ngữ đến bắt em cút đi, bắt em xin lỗi còn bảo em đi chết ẤN”
“Có lẽ, sau trận chiến này, em cũng có thể lưu tên vào lịch sử rồi.” Đường Ninh tiếp tục cắt tỉa hoa hồng, đem những bông hoa diễm lệ cắm vào trong lọ thủy tỉnh.
Nhưng mà, Đường Ninh có lẽ biết chị Long đến tột cùng muốn làm cái gì, chẳng qua chỉ là đang thử dò xét tâm trạng của cô.
Thế nhưng…trải qua biết bao nhiêu mưa to gió lớn, cô thực sự đã không còn quan tâm đến tổn thương từ những lời đồn đại nữa rồi, đã từng là cố kìm nén, nhưng mà bây giờ, là hoàn toàn không để ý nữa.
Chị Long rất hài lòng với kết quả của việc dò xét, cô ấy đã trêu chọc cô đến mức này rồi, thấy tâm trạng của Đường Ninh vẫn ‘ bình ổn như vậy, cô ấy cũng dần buông lỏng tâm trạng lo lắng.
Vốn dĩ chuẩn bị chuyển đề tài nói chuyện, nói chút chuyện vui vẻ gì đó, thế nhưng đúng lúc này Lan Hề lại gọi tới.
Chị Long nhìn thấy dãy số điện thoại, hỏi Đường Ninh có muốn nghe máy không, Đường Ninh đặt cây kéo xuống, vươn tay cầm lấy điện thoại.
*Cô đã về nước rồi?” Lan Hề hỏi Đường Ninh.
Nếu như đang ở sân bay, không có khả năng nghe điện thoại được.
Bởi vì lúc nãy vừa nhận được thư chấm dứt hợp đồng của Đường Ninh, cho nên Lan Hề đoán rằng Đường Ninh thật ra đã về nước, như vậy mới phù hợp với phong cách làm việc của cô, tuyệt đối sẽ không có khả năng cho chuyện fan chống đối có cơ hội vây chặt lấy cô.
“Về hôm qua!” Đường Ninh rất bình tĩnh trả lời, không hề giấu giếm.
Hai người trước kia vốn đã giương cung bạt kiếm với nhau trái lại có thể nói chuyện càng bình tĩnh sau khi chuyện này xảy ra.
Nếu như ngay từ đầu, lựa chọn không phải là quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới, nếu như chỉ là bạn bè bình thường, có lẽ bọn họ sẽ không bao giờ đi đến bước đường này.
“Thư chấm dứt hợp đồng, tôi đã nhận được…” Lan Hề cầm lấy thư chấm dứt hợp đồng nhìn hết lần này đến lần khác, tâm tình có chút phức tạp, thật ra lúc này cô ta không biết nên nói gì với Đường Ninh.
Nhưng với tư cách là chủ tịch của công ty, cô vẫn phải tỏ rõ lập trường của công ty: “Đường Ninh, cô có biết cô đã gây ra cho Tranh Điền tổn thất lớn đến mức nào không?”
“Cô nên đi hỏi người tung