Người phụ trách của ExcaliburQ nhất thời không thể quyết định được, cuối cùng, dứt khoát để người của cả đội tuyển chọn bỏ phiếu.
Thực ra, bản thân ông ấy thiên về Đường Ninh, nhưng ExcaliburQ suy cho cùng không phải một mình ông ấy nói mà được, ông ấy phải thấy người ủng hộ mới có thể thuyết phục được lãnh đạo cấp trên sử dụng Đường Ninh, người không nỗi tiếng bằng Tần Ngữ.
Người trong nhóm tuyển chọn đánh giá tác phẩm của hai người, cuối cùng điểm tổng hợp vẫn là Tần Ngữ dẫn đầu.
Người trong nhóm tuyển chọn cuối cùng tiến hành bỏ phiếu thuận ý, tổng cộng có bảy người, có bốn người bình chọn cho Tần Ngữ, ba người chọn Đường Ninh.
Statham nhìn thấy kết quả, cau mày, bởi càng nhiều người bầu cho Tần Ngữ, ông càng cảm thấy mâu thuẫn với kết quả này.
Dường như nhìn thấy lúc ExcaliburQ gặp phải sự cạnh tranh ác ý những năm đó, sự bắt lực và áp bức đó.
Cuối cùng, Statham đặt kết quả xuống, liếc nhìn các thành viên trong nhóm nhỏ, nghiêm túc nói: “Tôi chỉ nói 1 câu cuối cùng.
Nếu nghe xong, ý kiến của mọi người vẫn không đổi, thì chúng ta sẽ quyết định mọi thứ theo kết quả.”
“Mời ngài nói.”
“Con đường đời mà Đường Ninh đi giống ExcaliburQ.
Không ai hiểu rõ hơn cô ấy cái gì là triều cường nhấp nhô, cái gì là lịch sử truyền lại.
Tôi hy vọng người phát ngôn của ExcaliburQ có thể khiến mọi người nhìn thấy câu chuyện và nội dung, mà không phải là phô trương sự nỗi tiếng và tự hào.”
Nói xong, Statham lại liếc nhìn mọi người, rồi nói với tất cả mọi người: “Bây giờ tiền hành vòng bỏ phiếu thứ hai.”
Cuộc cạnh tranh thế này thực sự rất khốc liệt, bầu không khí cũng rất căng thẳng, xét cho cùng, ExcaliburQ luôn rất thận trọng trong việc lựa chọn người phát ngôn.
Mười phút sau, vòng bỏ phiếu thứ hai kết thúc, trợ lý công bố kết quả, Đường Ninh bảy phiếu, Tần Ngữ không có phiếu bầu.
Thật ra những người khác cũng vừa ý Đường Ninh hơn, chỉ là ngại sĩ diện nên không tiện lên tiếng.
Nhưng một khi Statham đã bày tỏ thái độ, mọi người biết sự chuyên tâm của ông ấy, lập tức chọn người mà bản thân thích chứ không vì điều gì khác, đã làm việc tại ExcaliburQ nhiều năm như vậy.
Ngoài danh vọng và tiền bạc, họ cũng có một phần tình cảm…
Những năm huyết chiến với đối thủ đó, họ cũng chứng kiến sự lớn mạnh và trưởng thành của ExcaliburQ, tất nhiên cũng có thể hiểu Đường Ninh phù hợp với vai trò người phát ngôn của ExcaliburQ như thế nào.
Vì vậy, kết quả mới nhất vừa được đưa ra, Đường Ninh chiến thăng!
Statham ngay lập tức bảo trợ lý liên hệ với bên Đường Ninh, bảo cô ấy chuẩn bị ngày mai đến ExcaliburQ ký hợp đồng.
Nhưng trợ lý lại làm xáo trộn thông tin liên lạc của Đường Ninh – và Tân Ngữ, gọi điện cho người đại diện của Tân Ngữ.
Người đại diện của Tần Ngữ cho là cuối cùng Tần Ngữ thật sự giành được vai trò người phát ngôn, cao hứng đến nỗi ôm Tần Ngữ quay vòng quanh phòng: “Cuối cùng… chúng ta đã thắng Hải Thụy, Tần Ngữ, em đã thắng Đường Ninh!”
Nhằm lẫn thông tin liên lạc thật ra là chuyện rất bình thường đối với người nước ngoài, suy cho cùng, đối với người nước ngoài, họ có thể nhớ được ngoại hình, nhưng lại không thể trùng khớp với thân phận, tóm lại, trợ lý chính là nhớ một nốt ruồi đen của Tần Ngữ, nên cô ấy nhận định rằng đó là người mà Statham muốn.
Phương Dục luôn đợi cuộc gọi từ đối phương, nhưng trong lòng cũng biết càng về cuối thì cơ hội càng nhỏ, cuối cùng anh bất đắc dĩ nói với Đường Ninh: “Cô đã cố gắng hết sức rồi.
Nếu cuối cùng