Đột nhiên, ánh mắt mọi người nhìn Đường Ninh đều thay đổi, người ngưỡng mộ, người ghen tị, người đỏ mắt, người không cam lòng.
Tất cả mọi người đều vây quanh Đường Ninh chỉ trỏ, thì thầm nói riêng, nhưng không ai dám bước lên khiêu khích Đường Ninh.
Không vì điều gì khác, trên người Đường Ninh đã được dán nhãn của Mặc Đình.
Nếu có người không muốn lăn lộn ở trong giới này nữa, có thể thử đi khiêu chiến quyền uy của Mặc Đình.
Đường Ninh vô thức nhíu mày, mà Hoắc Thanh Thanh cũng chú ý tới, không nhịn được hỏi cô: “Đây là chuyện cậu nhất định phải thừa nhận, phải gánh vác.”
“Tớ cần một chút thời gian để làm quen.” Đường Ninh trả lời: “Ngoài ra, về tương lai, tớ có rất nhiều điều không chắc chắn”.
“Tin rằng hai người nhát định có thể nắm tay cùng tiến!”
Đường Ninh gật đầu, mà lễ trao giải cũng đã gần két thúc.
Tần Ngữ vì sợ bị Mặc Đình tính sổ nên hơi chột dạ rời đi trước, nhưng lại bị Hoắc Thanh Thanh lên tiếng kéo lại: “Cô Tần, bây giờ đã muốn đi rồi sao? Là vì sợ Mặc tổng tính sổ à?”
Sắc mặt Tần Ngữ đỏ rồi trắng bệch, muốn rời khỏi sân khấu, nhưng Hoắc Thanh Thanh không những không thả người, còn tiền đến thân mật kéo cô ta lại: “Chúng ta cùng đi.”
Đường Ninh cúi đầu cười một tiếng, lúc đứng lên khỏi chỗ ngồi 7 cảm thấy choáng váng, đầu căng ra, chắc khoảnh khắc lăn xuống khỏi sân khâu, vẫn để lại một số di chứng.
Hoắc Thanh Thanh quay người nhìn cô, sau khi chắc chắn cô không sao, mới yên tâm đi ở phía trước, đoàn người rời khỏi hiện trường một cách trật tự, nhưng tiêu điểm hôm nay của giới truyền thông đều đỗ dồn vào Đường Ninh, thấy cô vừa xuất hiện, giới truyền thông lập tức ùn ùn ùa đến.
“Cô Đường, có thể trả lời chúng tôi vài câu được không?”
“Cô Đường, cô có thể cho chúng tôi biết tại sao Mặc tổng nghĩ tới việc muốn ký với cô làm nghệ sĩ của anh ấy không?”
“Cô Đường, Mặc tổng bận như vậy, thật sự có thời gian làm người đại diện của cô sao?”
Nghe những câu hỏi này, Đường Ninh không nhịn được cười, vì cô biết rằng những điều này đều không phải là điều mà giới truyền thông thực sự muốn hỏi.
Thực tế, điều họ muốn biết là, Mặc Đình đường đường là chủ tịch, ông chủ lớn của giới giải trí, tại sao muốn làm người đại diện cho 1 người mẫu như cô.
Cô và Mặc Đình là mối quan hệ gì?
Có phải có giao dịch bỉ ổi gì không?
Chỉ là không ai dám truyền ra scandal của Mặc Đình, cho nên đám phóng viên này coi như kìm nén rất vất vả, câu hỏi không dám sắc bén, chỉ có thể xem ý tứ của Đường Ninh có kín kế không, có điều gì có thể hé lộ tin tức không.
Vì phương tiện truyền thông quá nhiều đã khiến đường bị tắc nghẽn nên chị Long và trợ lý của Hoắc Thanh Thanh vội lên trước giúp đỡ.
Chị Long thậm chí còn đứng chắn trước mặt Đường Ninh, nói với giới truyền thông: “Đường Ninh hôm nay không được khỏe, hy vọng các vị trong giới truyền thông có thể nương tay.”
Sau lời nhắc nhở này, giới truyền thông mới nhớ rằng hóa ra hôm nay Đường Ninh còn rơi khỏi sân kháu.
Nhưng giới truyền thông không cho Đường Ninh đi, bởi vì Đường Ninh không thích được phỏng vấn, nếu bỏ lỡ lần này thì còn không biết khi nào mới có lần sau, mà họ càng không thể đi phỏng vấn Mặc Đình!
“Đường Ninh, cô cứ làm thỏa mãn giới truyền thông chúng tôi một chút.
Mọi người chỉ là đang lăn lộn kiếm bữa cơm thôi.”
“Đúng vậy, cô cứ trả lời một chút những chất vấn ở bên ngoài đi.”
Nghe được hai từ chất vấn này, Đường Ninh cười hỏi đối phương: “Bên ngoài chất vấn gì?”
Phóng viên được hỏi sừng sờ trong giây lát, rồi trả lời: “Chúng tôi đều rất muốn biết đường đường là chủ tịch của Hải Thụy tại sao lại làm người đại diện cho một người mẫu.
Chúng tôi thực sự rất ngạc nhiên.”
“Nếu là câu hỏi này thì các anh nên đi hỏi anh ấy chứ không phải là hỏi tôi.” Đường Ninh trực tiếp đánh thái cực, thực ra, phần eo rất đau nhức, lại đi giày cao gót đứng lâu sẽ rất đau.
“Vậy… cô là tình nhân của Mặc tổng à?” Câu hỏi của phóng viên bắt đầu to gan hơn.
Đường Ninh cười phì một tiếng, sau đó lắc lắc: “Đương nhiên không phải.”
Là vợ mà thôi…
“Vậy cô và Mặc tổng quen nhau rất lâu rồi à?”
“Tôi cảm thấy nói với mọi người những điều này cũng không