“Vì sao… phải nhất quyết đi phá vỡ hạnh phúc của người khác?”
Đây là lần đầu tiên sau khi hai người kết hôn, Đường Ninh nói với Mặc Đình về tình hình trong nhà, cũng đánh tan sự nghỉ hoặc của Mặc Đình từ trước tới nay, Đường Ninh xảy ra chuyện nhiều lần như thé, tại sao người của Đường gia không hề xuất hiện một lần nào, chưa nói đến giúp đỡ, cho dù là một câu ủng hộ cũng không có.
“Đừng suy nghĩ nữa, gả cho anh thì em chính là người của Mặc gia, không còn bất kì mối quan hệ gì với Đường gia.” Mặc Đình ôm Đường Ninh, hôn từ chóp mũi đến xương quai xanh của cô, dù không nói gì những lại là cách an ủi vô cùng hữu hiệu: “Sau này, bao giờ em chuẩn bị sẵn sàng, anh sẽ dẫn em đi gặp người Mặc gia.”
Nghe Đường Ninh nói, Mặc Đình mới biết được Đường Ninh cực kỳ thiếu cảm giác an toàn.
Bởi vì có mối quan hệ gia đình phức tạp như vậy…
“Được.” Đường Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
Bởi vì liên quan đến Đường gia, cho nên Mặc Đình đàm phán với đài truyền hình, trực tiếp bỏ qua phần tuổi thơ của Đường Ninh, chỉ nói từ phần cô bắt đầu debut, đó cũng là bước ngoặt rất quan trọng trong cuộc đời của cô.
Trên thực tế, đài truyền hình rất muốn moi thêm thông tin về gia tộc điều chế nước hoa có truyền thống trăm năm này, nhưng sau khi thương lượng cùng với Mặc Đình, thì lại cảm thấy mình không nên mạo hiểm, thật ra chỉ cần lấy mối quan hệ giữa Đường Ninh và Mặc Đình làm chủ đề, để đảm bảo tỉ lệ người xem, bọn họ không cần thiết phải chọc thêm phiền phức cho mình làm gì.
Sau khi xác định nội dung, thì thời gian còn lại chính là để chờ Đường Ninh hồi phục.
Trừ bác sĩ kiểm tra định kỳ, Đường Ninh được Mặc Đình giúp đỡ, rất nhanh cô đã có thể vận động nhẹ nhàng, nhưng không thể quá mạnh mẽ.
Thấy Đường Ninh hồi phục ngày càng tốt, Mặc Đình cũng rất có lòng tin vào buổi phỏng vấn siêu cấp.
Vào đêm trước buổi phỏng vấn, Đường Ninh tập thể dục xong liền gọi điện thoại cho Hoắc Thanh Thanh.
“Ngày mai sẽ phải bắt đầu quay, vết thương trên eo đã tốt lên chưa?”
“Đừng lo lắng, chỉ là một lần quay phỏng vấn, dư sức.” Đường Ninh vừa để Mặc Đình lau mồ hôi, vừa trả lời.
“Ngày mai Chân Mạn Ny về nước, cô đã biết tin này chưa?”
Hoắc Thanh Thanh đang ở nhà thoa sơn móng tay, đặt điện thoại ở bên cạnh, rất rảnh tay: “Trước đó mối quan hệ giữa tôi và Chân Mạn Ny cũng coi như không tệ, thế nhưng những năm này địa vị quốc tế của cô ta dần tăng lên, lại thành lập nhãn hiệu thời trang riêng của mình, chúng tôi càng ngày càng xa cách, Chân Mạn Ny bây giờ được phong làm người mẫu bảo vật quốc gia, là thẻ bạc được Mặc tổng hao tổn rất nhiều tâm trí bồi dưỡng để áp chế Tinh Hoàng.”
“Ý cô muốn nói là chồng tôi và cô ta có quan hệ gì đó?” Đường Ninh vừa nghe, vừa nhìn Mặc Đình rồi hỏi Hoắc Thanh Thanh.
“Từ sau khi tôi gia nhập vào Hải Thụy, tôi mới chỉ thấy duy nhất một người phụ nữ bên người Mặc tổng.” Hoắc Thanh Thanh trả lời: “Thế nhưng dù sao thì phần lớn thời gian Chân Mạn Ny cũng ở nước ngoài, cô ta có còn một lòng với Hải Thụy hay không chúng ta cũng không thể nào biết được, quan trọng nhất chính là, cô ta thuộc tầng lớp bảo vật quốc gia, nhưng mà Mặc tổng lại là người đại diện của cô.”
“Đến đâu thì hay đến đó.” Đường Ninh cũng không kiêng kị gì, sau khi trả lời liền cúp điện thoại.
Mà lúc này nửa người trên của Mặc Đình đang ****, một tay anh đặt ở trên bờ vai của cô, từ từ tiến về phía ngực của cô.
“Có phải lâu rồi anh không trừng phạt em… cho nên em lại đắc ý vênh váo hay không?”
Đường Ninh thuận thế ôm lấy cần cổ đang đổ mò hôi của Mặc Đình, cười: “Không muốn làm người đại diện của người mẫu bảo vật quốc gia sao?”
Mặc Đình đưa tay vuốt ve mặt Đường Ninh, nắm ấy cằm của cô: “Muốn anh làm người đại diện, điều kiện tiên quyết là phải ngủ với anh.”
“Chỉ cần anh đồng ý…”
“Thế nhưng anh chỉ muốn ngủ với em.” Mặc Đình cắt ngang lời của Đường Ninh, ôm lấy thân thể cô kéo lại sát gần mình.
Thật ra trên người cả hai đều ướt đẫm mồ hôi, nhưng… chính vì vậy, Đường Ninh mới có thể ngất ngây chìm đắm trong mùi hương hormone nam tính của Mặc