Tinh Hoàng phái đến à?
“Mạn Ny, Mặc tổng đang nghĩ gì vậy?” Người đại diện hơi nghi ngờ hỏi thăm Chân Mạn Ny: “Đây là Phượng Hoàng hoang dã từ đâu xuất hiện? Thế mà lại có thể để Mặc tổng tự mình làm người đại điện cho cô ta… Lúc trước em như thế, Mặc tổng còn chẳng quan tâm.”
“Làm sao tôi biết được?”
“Em vì Hải Thụy mà áp chế Tỉnh Hoàng nhiều năm như vậy, chẳng lẽ Mặc tổng lại không nhìn thấy sao?”
“Đáng ghét, chị đừng nói nữa.” Chân Mạn Ny nhét tai nghe vào tai, khoanh tay nhắm mắt lại.
“Thật ra em có thể rời khỏi Hải Thụy… Mạn Ny, Hải Thụy bây giờ đâu còn có thể cho em cái gì đâu? Em đã thuộc tầng lớp cao cấp nhát rồi.”
“Nếu như chị không câm miệng lại, thì bây giờ ngay lập tức cút xuống xe.” Chân Mạn Ny lườm sang, tâm tình không tốt, vì sao cô ta vẫn không chịu rời khỏi Hải Thụy, ngoại trừ Mặc Đình thì còn có nguyên nhân khác sao? Lúc trước chưa từng nghe thấy chuyện xấu nào về Mặc Đình, cô ta rất yên tâm, ít nhất không phải cô ta thì cũng không phải là người khác, nhưng hiện tại bỗng nhiên lại xuất hiện một Đường Ninh…
Mà Đường Ninh này lại còn chiếm được toàn bộ Hải Thụy, nhất là sự ưu ái của Mặc Đình…
Có phải nếu như cô ta còn ở nước ngoài nửa năm hay một năm nữa, thì Hải Thụy sẽ không còn vị trí nào dành cho cô ta nữa hay không?
“Chị đã điều tra được tư liệu của Đường Ninh rồi, em có muốn xem không? Vừa rồi… cô ta trả lời phỏng vấn siêu cấp… thế nhưng toàn bộ Chương trình đều nhắc đến Mặc tổng, người phụ nữ như thế có phải có chút nguy hiểm hay không?”
Chân Mạn Ny cuối cùng cũng mở mắt ra, cầm lấy máy tính từ trong tay người đại diện, nhưng sau đó cô ta cũng không kiên nhận đi nghiên cứu tất cả về Đường Ninh, chỉ liếc qua rồi ném lại cho người đại diện Hạ Lâm.
Trong cái vòng tròn phồn hoa này, thanh xuân của một người trôi qua rất nhanh, cho nên làm cách nào để tìm một chỗ dựa vững chắc, đây là câu hỏi mà mỗi người trong cái giới này đều tự hỏi.
Mặc Đình là đối tượng mà tất cả phụ nữ đều muốn theo đuổi, điều này không sai, chỉ là có chút xa cách, mà có rất ít người có thể đến gần.
Chân Mạn Ny phải nói là một người cách Mặc Đình gần nhất trong Hải Thụy, thế nhưng hôm nay cô ta mới phát hiện, cho dù địa vị của cô ta có cao hơn, thành tựu của cô ta vô cùng tốt, thì cũng không thể nào trở thành người cùng một thế giới với Mặc Đình, cảm giác khủng hoảng này khiến cho cô ta không biết phải làm thế nào.
“Mạn Ny, Hoắc Thanh Thanh gọi điện thoại tới.”
“Không nhận!”
“Thế nhưng nghe nói Hoắc Thanh Thanh có mồi quan hệ rất tốt với Đường Ninh.” Hạ Lâm nói.
Chân Mạn Ny thở sâu, điều chỉnh lại tâm tình rồi mới nhận điện thoại, trò chuyện cùng với Hoắc Thanh Thanh: “Tôi là Chân Mạn Ny.”
“Hôm nay cậu về nước hả? Tối nay có muốn gặp mặt một chút không?” Hoắc Thanh Thanh đề nghị: “Tôi đã gần nửa năm không gặp cậu… Lần trước ở show diễn nước ngoài chỉ nhìn lướt qua mà thôi.”
“Không muốn gặp… hơi mệt.” Chân Mạn Ny trực tiếp từ chối, thế nhưng suy nghĩ một lúc, cô ta lại hỏi thăm Hoặc Thanh Thanh: “Chuyện Đường Ninh kia là thế nào? Từ đâu xuất hiện?
Tại sao Mặc tổng lại muốn trở thành người đại diện của cô ta2”
Sở dĩ Hoắc Thanh Thanh gọi cú điện thoại này, mục đích căn bản không phải là mời Chân Mạn Ny đi gặp mặt, cô ấy muốn thăm dò thái độ của Chân Mạn Ny.
Một người có thể tách rời khỏi Hải Thụy, rốt cuộc tâm của mình còn đặt trong ngôi nhà lớn này hay không, quả nhiên…
Chân Mạn Ny rõ ràng có ý kiến đối với chuyện của Đường Ninh.
“Đây là chuyện của Mặc tổng, làm sao tôi biết được?” Hoắc Thanh Thanh giao hết trách nhiệm cho Mặc Đình, không hề nhắc đến Đường Ninh trước mặt Chân Mạn Ny.
“Vậy tôi cúp máy, tôi về nhà nghỉ ngơi trước.”
Hoắc Thanh Thanh đặt điện thoại di động xuống, bỗng nhiên cảm thấy có chút lo lắng cho Đường Ninh, Chân Mạn Ny là sự tồn tại kiêu ngạo của Hải Thụy nhiều năm như vậy, bỗng nhiên Đường Ninh xuất hiện uy hiếp địa vị của mình, cô ta đương nhiên sẽ không cam tâm.
Cho dù Hải Thụy đoàn kết, nhưng mà… Chân Mạn Ny cũng rất ít khi để lộ tâm tình với người khác, cô ta có thể vì thế mà gây phiền phức cho Đường Ninh hay không, thật sự là chuyện không nằm trong phạm vi có thể khống chế được.
“Mạn Ny, nếu như em cảm thấy địa vị của mình ở Hải Thụy bị uy