“Tôi đã làm nhiều chuyện vì Hải Thụy như vậy, đè ép Tinh Hoàng cho anh nhiều năm như vậy, cho dù không có công lao thì cũng có khổ lao đi? Nhưng tôi lại phát hiện địa vị của tôi ở Hải Thụy còn không bằng người mới đến!”
“Hải Thụy làm việc như vậy hay sao?”
“Trước khi Đường Ninh đến, Hải Thụy vẫn luôn công bằng công chính, Mặc Đình, anh bị ma quỷ mê hoặc sao?”
Chân Mạn Ny giống như đã tìm được một cửa phát tiết, nói hết tất cả tâm lý phiền muộn ra….
Truyện Đông Phương
Vẻ mặt của tất cả mọi người có mặt đều vô cùng khó coi, bởi vì họ nhận thấy thái độ hờ hững kia của Mặc Đình không còn có thể che giấu được nữa, sự chán ghét toát ra từ anh cũng giống như đế vương cỗ đại, quân uy bị khiêu khích.
Mặc Đình không động đậy chút nào, đang muốn mở miệng nói nhưng lại Đường Ninh vươn tay ngăn lại: “Chỉ là một người phụ nữ mà thôi, không cần tức giận, hôm nay em là người đại diện của anh, để cho em tới.”
Mặc Đình thâm trầm nhìn Đường Ninh một chút, nhưng bên trong ngọn lửa duệ lợi lại có sự tin tưởng.
Trong hoàn cảnh như vậy, Đường Ninh đã tỉnh lại khỏi u ám, có lẽ là vì nghe thấy có người dám xúc phạm Mặc Đình?
Chỉ thấy cô đứng lên từ phía Mặc Đình, rõ ràng là không đi giày cao gót, nhưng xét về khí chất, cô đã hoàn toàn áp chế Chân Mạn Ny và buộc Chân Mạn Ny phải lùi lại.
“Cô muốn làm gì? Lại muốn tát tôi à?”
“Không có Hải Thụy, thì có cô hôm nay sao?” Đường Ninh lạnh lùng hỏi.
“Tôi tự tạo thành tựu ở Hải Thụy!”
“Cô tự tạo thành tựu ở Hải Thụy?” Đường Ninh cười nhạo một tiếng, sau đó hỏi: “Cô quá đáng rồi, mọi người ở đây đều dựa vào Hải Thụy mới có được ngày hôm nay, cô cho rằng mình không có bối cảnh của Hải Thụy mà đi ra ngoài thì ai thèm quan tâm đến cô?”
“Cô áp chế Tinh Hoàng, điều đó cho thấy cô vẫn còn giá trị tồn tại, nhưng Hải Thụy có thể có một Chân Mạn Ny thứ hai, một Chân Mạn Ny thứ ba, cùng một Chân Mạn Ny thứ tư.
Bên ngoài có rất nhiều người chờ tiến vào cửa Hải Thụy.”
“Cô nghĩ rằng việc đào tạo một siêu mẫu quốc tế dễ dàng như vậy sao?” Chân Mạn Ny cũng hết sức hỏi.
“Không dễ nhưng Hải Thụy đã có một vua màn ảnh Phi Thiên, một nữ vương Berlin, một ngôi sao Hollywood lớn, một ông hoàng khiêu vũ nổi tiếng châu Á, và một nhóm hát nam nữ hàng năm phá kỷ lục thế giới.”
“Dưới chướng còn có cơ sở điện ảnh và truyền hình cùng công ty sản xuất.
Hải Thụy dựa vào cô mới đạt được sao?”
“Tại sao?”
Đường Ninh rất có khí thế hỏi thăm Chân Mạn Ny, nói tới lời này, không chỉ gièm pha Chân Mạn Ny không chỉ coi thường cô ấy vô giá trị mà còn nâng đỡ tất cả các siêu sao có mặt.
Mọi người sờ lên cằm, nhẹ gật đầu, phát hiện ra Đường Ninh nhìn qua như một người phụ nữ yếu ót, nói tới nói lui, làm bao nhiêu chuyện cũng được coi là một anh hùng.
Chân Mạn Ny nhất thời nghẹn lời, chỉ có thể trợn to hai mắt, hoàn toàn không nói nên lời, dừng một lúc lâu mới bật cười: “Cô cũng biết có rất nhiều siêu sao Thiên Vương như thế, vậy sao anh ta lại coi trọng cô, làm người đại diện cho cô?”
“Siêu sao Thiên Vương Hải Thụy, mỗi người đều đa tài đa nghệ, thực lực phi phàm, bọn họ cần sao?”
Sau khi nghe những lời của Đường Ninh, các siêu sao có mặt càng bực tức hơn…
Quan trọng nhất là, mặc dù trong lòng cảm thấy có chút không thoải mái khi Mặc Đình trở thành người đại diện của Đường Ninh, nhưng lúc này, bọn họ cảm thấy không thành vấn đề.
“Vậy thì cô đang thừa nhận rằng mình không đủ thực lực?”
“Vậy rốt cuộc cô đang cướp cái gì của tôi?” Đường Ninh trực tiếp dò hỏi.
Nói bóng gió, tôi thừa nhận rằng mình không đủ thực lực, vậy nếu cô đủ thực lực thì tại sao cô lại phải tự hạ mình để so đo với một người không đủ thực lực như tôi?
Cũng là chột dạ đối với thực lực mình?
Mọi người xung quanh nghe