“Đường Ninh có qua được hay không cũng không đến lượt cô quản, tự lo cho bản thân trước đi.” Nói xong, Phương Dục quay người rời đi, nhưng vừa đến cửa lại quay đầu lại nói: “Phóng viên truyền thông đã dụ đi giúp cô rồi, cô muốn rời khỏi thì tốt nhất là tranh thủ lúc này đi.”
Chân Mạn Ny nhìn Phương Dục, bỗng nhiên bật cười: “Anh cũng thích mông và ngực tôi, muốn dùng quy tắc ngầm với tôi sao?”
Phương Dục nghe thấy liền khit mũi coi thường: “Cô đang nằm mơ à?”
Chân Mạn Ny nở một nụ cười tự giễu, chống đỡ thân thể muốn xuống giường: “Phương Dục, CICI, tôi cũng không cần, tôi chỉ có một yêu cầu, đưa tôi về nhà.”
Quen biết sáu năm, cho dù gặp nhau không nhiều, nhưng cũng không cần thiết phải làm dứt khoát quyết liệt như thế.
Phương Dục suy nghĩ một chút, nhẹ gật đầu: “Thay quần áo đi.”
Chân Mạn Ny nhanh chóng ngụy trang bản thân, dưới sự bảo vệ của Phương Dục, thuận lợi rời khỏi bệnh viện.
Chỉ là sau khi Phương Dục đưa cô ta về đến nhà, lại phát hiện trong nhà của Chân Mạn Ny vô cùng hỗn loạn, mà tất cả những thứ đáng giá đều bị mang đi.
Không cần phải nói, người này chắc chắn là Hạ Lâm.
Chỉ có Hạ Lâm mới có chìa khóa căn hộ của Châu Mạn Ny.
Trong nháy mắt này, Chân Mạn Ny cuối cùng cũng cảm nhận được cái gọi là mất hét tất cả, cho nên cô ta sụp đỗ ngồi xổm trên mặt đất.
Phương Dục nỗi lòng thương tiếc, đưa tay ra kéo cô ta một cái, nhưng một hành động như thế lại bị máy ảnh của phóng viên nấp ở tòa cao ốc đối diện chụp được.
Rất nhanh sau đó, trên mạng tuôn ra một tin tức tổng thanh tra nghệ sĩ Phương Dục của Hải Thụy, trước có Hoắc Thanh Thanh, sau có Chân Mạn Ny, chỉ cần ngồi hưởng thụ!
Còn quá đáng hơn là bọn họ còn chỉ rõ Phương Dục sử dụng quy tắc ngầm với nghệ sĩ, ra tay giúp đỡ người mẫu gặp khó khăn, nhưng thật ra lại dính dáng đến giao dịch thể xác.
Nhưng bắt kể thế nào, bức ảnh Phương Dục kéo Chân Mạn Ny là ảnh thật.
Khi Đường Ninh nhìn thấy tin tức giải trí này, cô đang ở căn hộ của Hoắc Thanh Thanh, ảnh chụp Phương Dục lôi kéo Chân Mạn Ny bị phóng to ra toàn bộ màn hình, khiến Đường Ninh theo bản năng nhìn về phía Hoắc Thanh Thanh.
Hoắc Thanh Thanh không nói gì, chỉ tắt TV đi, bởi vì quá ồn!
“Thanh Thanh, Phương Dục không phải là loại người như thế.”
“Anh ta là loại người như thế nào có liên quan gì tới tôi?” Hoắc Thanh Thanh rất kỳ quái hỏi Đường Ninh: “Không phải cô nghĩ tôi và anh ta là một đôi đấy chứ? Tôi nói cho cô biết, chuyện này là không có khả năng, chưa nói đến việc tôi sẽ không làm mẹ ké, coi như tôi có thể làm, thì chỉ bằng hành động ngày hôm nay của Phương Dục, tôi cũng đã kéo anh ta vào danh sách đen rồi.”
“Nói không chừng là cô đã hiểu lầm anh ấy rồi?”
“Làm sao có chuyện hiểu lầm được, lúc đó bọn họ đang ở cùng nhau mà? Không lẽ là phóng viên vu oan?” Hoắc Thanh Thanh nhướn mày, đặt điều khiển từ xa xuống: “Đường Ninh, không phải ai cũng giống như Mặc Tổng.
Trước khi cô gặp được Mặc tổng không phải cũng đã gặp phải trai đểu sao? Tôi đã bị tổn thương một lần rồi…”
“Không thể nào để bản thân bị tổn thương thêm một lần nữa, tôi không phải người ngu!”
“Tôi chỉ nói một chút mà thôi, cô kích động như thế làm gì?”
Đường Ninh thấy Hoắc Thanh Thanh phản ứng kịch liệt như thế, thật ra cô luôn có cảm giác cô ấy đang giấu đầu lòi đuôi.
Có một số việc, càng muốn che giấu thì càng sớm bị lộ.
Hoắc Thanh Thanh thấy Đường Ninh không tin, bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó nghiêm túc trả lời: “Đã nói đến mức này, vậy tôi cũng nói thẳng với cô những lời trong lòng.
Người phụ nữ như tôi, công chúng cũng biết tôi đã sảy thai ba lần, đều vì một tên cặn bã, còn bị bạo lực gia đình gần mười năm, nói thật, sẽ không có người đàn ông nào chấp nhận tôi.”
“Nhưng cho dù trong lòng tôi biết rõ điều này, tôi cũng tuyệt đối không chấp nhận.” Hoắc Thanh Thanh cúi đầu nhìn thảm trải sàn, nói: “Phương Dục tốt thật, nhưng đối với bất cứ ai anh ta cũng rất tốt, tôi biết anh ta không có ý với Chân Mạn Ny, nhưng tôi không thích người đàn ông giống như Cha Thánh thế kia, giống như ai cũng cần anh ta đi cứu vớt, ai cũng cần anh ta đến an ủi.”
“Cho nên Đường Ninh à, tôi tình