Lâu Vũ Vi và Quan Hoành Trác trò chuyện rất lâu.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Quan Hoành Trác, Lâu Vũ Vi liền chạy vào phòng vệ sinh, khóc một trận thỏa thích.
Cô ấy khóc đến mức khàn cổ họng, cả người mất hết sức lực mới ngừng lại, rồi rửa mặt, sau khi bình ổn lại cảm xúc mới quay về phòng khách.
Đường Dạ Khê đưa cho cô ấy một ly nước ấm: "Cậu đã đỡ hơn chưa?"
"Cảm ơn." Lâu Vũ Vi khẽ gật đầu: "Tớ đỡ hơn nhiều rồi."
Đường Dạ Khê kéo Lâu Vũ Vi ngồi xuống: "Vi Vi, cậu đến đây xem, ban nãy Cố Thời Mộ lại cử người mang một ít tài liệu đến đây."
Cô kéo Lâu Vũ Vi ngồi xuống sofa, rồi đưa cho cô ấy một tập tài liệu: "Thuộc hạ của Cố Thời Mộ điều tra ra, mười mấy năm trước Lư Vĩnh Chí đã sớm kết hôn với mẹ của Giản Minh Triệt, bọn họ còn sinh một người con trai, tên là Lư Hách Lâm, cậu có biết những chuyện này không?"
“Cái gì?” Lâu Vũ Vi cực kỳ ngạc nhiên: “Lư Vĩnh Chí đã kết hôn với mẹ của Giản Minh Triệt ư?”
“Đúng vậy.” Đường Dạ Khê nói: “Thuộc hạ của Cố Thời Mộ đã điều tra ra, năm đó, Lư Vĩnh Chí và Giản Vọng Minh - bố của Giản Minh Triệt cùng thích Trương Nghi Như - mẹ của Giản Minh Triệt.
Hai người đã theo đuổi Trương Nghi Như rất lâu, cuối cùng Trương Nghi Như đã chọn Giản Vọng Minh - bố của Giản Minh Triệt."
Hứa Liên Kiều cầm ly rượu vang, ngồi trên sofa khẽ nhấp môi, nghe đến đây thì nói chen vào: "Nghe đến đây, tớ không thể không nói đến âm mưu.
Hai cậu nói thử xem, liệu Giản Vọng Minh có bị Lư Vĩnh Chí hại chết hay không?"
Lâu Vũ Vi ngạc nhiên nhìn cô ấy.
"Tớ nghĩ rất có khả năng." Đường Dạ Khê gật đầu nói: "Lư Vĩnh Chí có động cơ giết người."
"Đúng vậy." Hứa Liên Kiều nói: "Lư Vĩnh Chí thích mẹ của Giản Minh Triệt, Giản Vọng Minh cũng thích mẹ của Giản Minh Triệt.
Sau khi Giản Vọng Minh chết, mẹ của Giản Minh Triệt liền gả cho Lư Vĩnh Chí.
Động cơ giết người rõ ràng quá còn gì?"
"Hơn nữa, Lư Vĩnh Chí cũng có cơ hội giết người." Đường Dạ Khê nói: "Lúc nãy chú Quan cũng nói rất rõ, năm đó con đường bọn họ đi rất hẹp, chỉ có thể cho một người đi qua, chú Lâu đi trước nhất, sau chú Lâu là chú Quan, rồi đến bố của Giản Minh Triệt, sau cùng là Lư Vĩnh Chí.
Nói cách khác, lúc đó chú Lâu và chú Quan đều quay lưng về phía bố của Giản Minh Triệt và Lư Vĩnh Chí, mà bố của Giản Minh Triệt lại quay lưng với Lư Vĩnh Chí, Lư Vĩnh Chí đi sau cùng, nếu ông ta đưa tay đẩy bố của Giản Minh Triệt xuống vách núi thì không ai có thể nhìn thấy..."
Lâu Vũ Vi nghe xong thì trợn mắt há mồm.
Một lúc sau, cô ấy mới lẩm bẩm: "Nhưng...!bọn họ là bạn thân nhất của nhau mà..."
“Bạn ư?” Hứa Liên Kiều khẽ chế giễu: “Đối với một số người, bạn bè như thể tay chân, nhưng cũng có những người, bạn bè chỉ dùng để phản bội.
Cậu đã từng nghe người ta nói, muốn biết địa ngục đáng sợ đến nhường nào thì không cần phải xuống địa ngục, mà chỉ cần nhìn vào lòng người là biết ngay thôi.
Trái tim của người xấu còn đáng sợ hơn cả địa ngục.”
“Vì thế… Giản Minh Triệt đã nhận giặc làm cha ư?” Lâu Vũ Vi khẽ lẩm bẩm.
Đường Dạ Khê hỏi: "Giản Minh Triệt đã biết chuyện mẹ của anh ta kết hôn với Lư Vĩnh Chí chưa?"
“Tớ không biết, đã lâu lắm rồi chúng tớ không còn trò chuyện với nhau.” Lâu Vũ Vi nói: “Kể từ khi anh ta phản bội bố của tớ, chúng tớ vừa gặp mặt đã tranh cãi, do đó anh ta liên lạc như thế nào với mẹ của anh ta và Lư Vĩnh Chí, rồi qua lại trong bao lâu, tớ đều không biết gì cả."
"Tớ cảm thấy, chúng ta cần phải nói chuyện với anh ta." Hứa Liên Kiều khẽ gõ vào miệng ly, nghiêng đầu nhìn Đường Dạ Khê: "Khê Khê, chúng ta phải khai trương rồi."
Đường Dạ Khê: "..."
Cô hơi cạn lời nói: "Ý cậu là, chúng ta bán lại tài liệu mà chúng ta điều tra được cho Giản Minh Triệt ư?"
"Đúng vậy, ý của tớ là như thế." Hứa Liên Kiều gật đầu: "Mấy tài liệu này là do thuộc hạ của chồng cậu vất vả tìm kiếm, dựa vào cái gì mà để cho Giản Minh Triệt biết một cách không công? Từ khi chuyển đến Dạ Đô, văn phòng của chúng ta vẫn chưa khai trương, hôm nay phải kiếm lợi nhuận đầu tiên từ trên người Giản Minh Triệt."
Đường Dạ Khê: "..."
Cô nhìn Lâu Vũ Vi.
Lâu Vũ Vi khẽ gật đầu: "Tớ