Anh ta đã lên kế hoạch cho mọi thứ, sau khi nhận được giấy ly hôn, anh ta lập tức đến gặp Đường Dạ Khê để bày tỏ tình cảm của mình với Đường Dạ Khê.
Anh ta đã vứt bỏ Đường Dạ Khê, và sau khi kết hôn với một người phụ nữ khác, anh ta đã hiểu rõ tâm tư của mình hơn trước - mọi chuyện khác có thể nhường nhịn, hôn nhân là chuyện cả đời, tuyệt đối không thể thỏa hiệp.
Anh ta đã từng bỏ lỡ Đường Dạ Khê một lần, tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ cô lần nữa.
Hôm nay anh ta cùng mẹ đi công tác ở Ôn Thành, sau khi kết thúc công việc lại cùng mẹ đi mua sắm, không ngờ lại tình cờ gặp được Đường Dạ Khê ở đây.
Anh ta cảm thấy đây là chỉ thị của ông trời, có nghĩa là anh ta và Đường Dạ Khê có duyên phận, nhưng Đường Dạ Khê lại nói rằng cô sẽ kết hôn!
Anh ta không thể chấp nhận sự thật này.
Anh ta cần nói chuyện với Đường Dạ Khê.
Đường Dạ Khê có xuất thân tồi tệ và còn có hai con, cô có thể kết hôn với loại đàn ông tốt nào được chứ?
Còn anh ta, không chỉ có điều kiện tốt mà còn quen biết Đường Dạ Khê nhiều năm, hiểu rõ về nhau, anh ta là người thích hợp nhất với Đường Dạ Khê!
"Không, không cần," Đường Dạ Khê kiên quyết từ chối: "Tôi không có gì để nói với anh.
Tôi sắp tổ chức hôn lễ, nên tránh bị hiểu lầm.
Xin anh tránh ra một bên.
Tôi phải đi."
Cô lại muốn bỏ qua Lận Vệ Hi và rời đi, nhưng Lận Vệ Hi lại ngăn cô lại.
Anh ta sốt sắng nắm lấy cánh tay Đường Dạ Khê: "Khê Khê, hôn nhân là chuyện cả đời của phụ nữ, đừng bốc đồng mà lựa chọn sai lầm! Chúng ta là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau.
Anh hiểu rõ em nhất, là người thích hợp nhất với em, em tin tưởng anh, chỉ có anh mới có thể cho em hạnh phúc thôi, anh…"
“Các người đang làm cái gì đó?” Một tiếng quát chói tai vang lên, một người phụ nữ trung niên trang điểm tinh xảo, tràn đầy kiêu ngạo bước nhanh xuống cầu thang phía sau bọn họ.
Bà ta bước nhanh tới chỗ hai người họ, cau mày nhìn Đường Dạ Khê: "Cô giỏi lắm, còn đuổi theo tới tận đây cơ à."
Đường Dạ Khê: "...?"
Cái gì?
Ai đang đuổi theo bọn họ?
Cô không nói nên lời: "Dì, dì hiểu lầm rồi, tôi đến với mẹ."
"Đúng thế, mẹ," Lận Vệ Hi cũng nhanh chóng giải thích: “Khê Khê đến trước.
Con thấy Khê Khê đang xem đồ trang sức ở đây, nên con đến chào Khê Khê."
"Đừng bao che cho cô ta!" Mẹ Lận khinh bỉ nhìn Đường Dạ Khê nói: "Cô ta nhất định biết con sắp ly hôn, cho nên mới đặc biệt tới đây để chờ con!"
Bà ta hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nhìn Đường Dạ Khê nói: "Đường Dạ Khê, tin tức của cô cũng nhanh quá nhỉ, khi biết con trai tôi sắp ly hôn, cô liền sáp tới ngay! Tuy nhiên, có nhanh cũng vô dụng thôi.
Tôi cảnh cáo cô, tránh xa con trai tôi ra, cho dù con trai tôi có ly hôn, nó cũng sẽ không lấy cô đâu, đừng có mà mơ tưởng!"
Đường Dạ Khê tức giận cười với bà ta: “Hai người xứng đáng là mẹ con đấy, cùng dòng dõi, tự cao tự đại như nhau! Tôi nói lại lần nữa, hai người hãy nghe cho kỹ, tôi không thích Lận Vệ Hi, không hề! Vả lại, hai ngày nữa, tôi sẽ tổ chức lễ cưới với chồng mình.
Trong mắt tôi, chồng tôi tốt hơn Lận Vệ Hi ngàn vạn lần.
Tôi yêu và tôn trọng anh ấy.
Tôi sẽ sống cả đời với anh ấy, xin đừng áp đặt suy nghĩ của các người lên người tôi!"
"Chồng cô tốt hơn con trai tôi ngàn vạn lần ư? Cô thật biết dát vàng lên mặt đấy!" Mẹ Lận khinh thường nói: "Với điều kiện của cô, người đàn ông tốt nào sẽ cưới cô chứ? Đừng nói cô gả cho đàn ông đã có vợ, đi làm mẹ kế con nhà người ta chứ?”
“Điều kiện của con gái tôi làm sao thế?” Đường Thủy Tinh sải bước đi tới.
Mẹ Lân nhìn thấy Đường Thủy Tinh thì sửng sốt: “Bà Ôn?"
Đường Thủy Tinh là em gái của Đường Lẫm Nhiên, nhà họ Lận và nhà họ Đường là hàng