"Em có muốn ăn gì không?"
"Không. Tôi muốn ngủ để ngày mai đi học"
Anh thở dài rồi hôn nhẹ lên đỉnh đầu cô. Anh xoa đầu cô vài cái và cứ thế ra khỏi phòng một chút, anh xuống nhà ngồi trên ghế. Anh kêu Mã Yết vào để hỏi thêm vài chuyện.
"Cậu giúp tôi điều tra xem Mộc Ý Kỳ thích ăn gì, uống gì rồi báo tôi. Cho cậu ba mươi phút"
Mã Yết đơ người ra, không biết anh có nghe nhầm không hay do Tư Lãng còn mệt nên nói bừa. Đó giờ Mã Yết giúp anh điều tra thân phận người này địa vị người kia. Chứ bao giờ điều tra người này thích ăn gì hay người nọ thích đi đâu.
"D-dạ? Điều tra....??"
Tư Lãng có hơi đỏ mặt vì cái yêu cầu này thật sự có chút khó đỡ.
"Là điều tra xem Mộc Ý Kỳ thích ăn gì, thích uống gì. Tôi cho cậu ba mươi phút phải xong. Đi đi"
"Vâ-Vâng.. Phì.."
Mã Yết vì thế mà phì cười, đúng là khi con người ta yêu nhau, có ai là bình thường đâu chứ. Kiến Văn thì từ phòng tắm gần bếp bước lên, anh mặc áo choàng tắm nhìn cuốn hút biết bao, mấy chị giúp việc trong nhà nhìn thấy liền đỏ mặt hết lên.
Các giọt nước li ti còn đọng lại trên nhánh tóc của Kiến Văn, áo choàng tắm của Kiến Văn chỉ hở những chỗ cần thiết. Phần trên hở ra để lộ phần cơ rắn chắc, giọt nước lăn dài trên ngực rồi cơ bụng. Tư Lãng nhìn thấy mà cau mày.
"Kéo áo lại đàng hoàng đi, cậu sắp làm cho ngưởi giúp việc của tôi xỉu rồi đấy"
Anh ta nghe vậy liền quay lại xem ai nhìn mình đến độ sắp ngất. Anh nở nụ cười chết chóc, anh còn nháy mắt với họ. Đang mải mơ mộng trên mấy thì đám người đó bị Tư Lãng quát lên, họ liền trở về thực tại.
"Này. Nếu không còn việc gì làm thì ra nhà chung mà ngủ đi"
Vài người trong số họ quay lại làm cho xong công việc, còn vài người thì tháo tạp dề treo theo thứ tự lên móc gần bên cửa. Một người giúp việc đi rồi còn ngoái đầu lại nhìn Kiến Văn, anh ta nhìn thấy liền nháy mắt làm cho người ta đi không vững. Kiến Văn cười khoái chí rồi ngồi xuống ghế.
"Haha, dễ thương ghê. Xem ra nhan sắc tôi cũng còn được chứ hả?"
Tư Lãng nghiêng đầu chống tay lên thái dương, chéo chân và nhìn Kiến Văn chán ghét.
"Bệnh tự luyến của cậu không có thuốc chữa rồi"
-----------
Nửa tiếng sau Mã Yết từ phòng làm việc trở ra, Tư Lãng có vẻ chờ đợi kết quả, Mã Yết đứng cạnh bên chỉ trả lời ngắn gọn.
"Tôi đã tìm kỹ lưỡng rồi ạ, cô Mộc rất dễ ạ..."
Tư Lãng quay sang nhìn Mã Yết, cau mày khó hiểu.
"Dễ?? Dễ là sao, cậu nói rõ ra xem"
Mã Yết cúi mặt, rồi cười nhỏ.
"Là dễ ăn đó ạ, cô ấy không đòi hỏi ai bất